lundi 22 septembre 2014

- MÀU XANH TRONG MẮT NHAU .

.










MÀU XANH TRONG MẮT NHAU .





Em -


Rất khó khăn khi giữ được cho đúng một lời hứa hẹn .


Anh đã hứa gì với em và anh đã làm gì cho những điều có thể gọi là cụ thể thay vì cứ nói như giao giảng kinh thánh và nói kiểu tuyên bố chính trị ?




Nói và hành động là hai điều khác nhau nếu ....... !




Anh , có khi, cần dùng đến chữ NẾU đầy ấn tượng .





NẾU :



- Nếu những bản tin về đình công, bạo động , khủng hoảng kinh tế đang đầy ấp ở những cột nhất của báo chí trong những ngày qua được thay thế bằng những tin tức vui hơn ?





- Nếu và nếu .....






Anh rời mũi khỏi những trang báo trên bàn giấy khi em ghé thăm . Giữa ánh nắng vừa cheo chéo ngang cánh cửa văn phòng, anh thấy màu xanh của ánh mắt em .




- Anh đang đọc gì ?




Như một kẻ đang bị bắt gặp quả tang phạm điều lầm lỡ ( đáng buồn phiền ) ,anh gặt tờ báo đậm đặc tin xấu để nói dối em với nụ cười tươi .




Màu xanh ở tia mắt em lúc nào cũng xứng đáng với một tiếng cười .



- Anh vui không ?




Em hỏi như thế để làm gì ? Nếu không muốn nói sự thật thì ta chọn cách nói dối để làm người đối diện vui . Anh ngẩng lên , trả lời em bằng cái nhìn .



Em tấn công anh :


- Biết là anh sắp sửa soạn câu nói dối . Hãy nói dối hơn thường lệ đi, anh ?




OK . 







Khi khá mệt mỏi thì anh thích im lặng để nghe người khác nói . Em nói trước đi rồi anh nói sau .




Em -



Cô gái đã sống những ngày tháng dưới một gầm cầu, đã lạnh và đói khát !




Em -



Cô bé đã bị ông dượng khốn nạn cưỡng hiếp và phải làm nô lệ cho cả nhà ( mẹ và các em mình )





Em -


Cuộc bút chiến của anh bắt đầu từ ngày anh gặp em : Run rẫy, chân đất giữa một mùa đông khốn nạn nhất vào năm nào .....





Em !


Nói hết những sự thật với dòng nước mắt của em, của anh ...







...



Em cười, tươi, lại tươi để không khóc nữa . Em kể chuyện vui :







" Vừa rồi, em gặp lại ông ăn mày ấy, ông vẫn như xưa .

Ngày ấy , đi ngang con đường, thấy một ông kia ăn mặc bẩn thỉu, nằm sóng soài trên lề , em đi ngang , về nhà .


Độ 10 phút sau, em thấy lòng không yên ổn nên bỏ vào sac tay chai nước , ghé tiệm mua hai cái bánh, vài gói thuốc lá . Trở lại chỗ lề đường, thấy ông ăn mày đã ngồi lên , lưng tựa vào vách tường, em đưa cho ông ta điều ông cần .



Ông nắm lấy bàn tay em, thì thào :


- Thượng đế sẽ trả lại cho cô những gì tốt đẹp .





Vậy mà - Ngày hôm kia, 10 năm sau gặp lại ở góc đường, ông ta và em nhận ra nhau .


Ông mừng rỡ :


- Nhỏ nè . Tôi còn nhớ nhỏ, tôi mời cô đi ăn . Hôm nay, tôi có tiền .




Hai người gật đầu . Bước vào cái nhà hàng ăn trước những cặp mắt kinh ngạc của thực khách . Em thấy mình hạnh phúc khi ngồi trước mặt ông ta .




''''''




Anh rời màu xanh có pha những điểm xám tối trong mắt em . Anh rời những câu chuyện nhỏ về lòng thương người của em để biết là anh sẽ viết .





Viết những bài Bút Chiến không giống nhau .














đăng sơn.fr



< To NAT - Paris )














.

Aucun commentaire: