dangson.fr |
RƠI ĐÊM
ở chỗhẹncũ
Đứng ở chỗ đầu cơn gió ngược
Nghe dòng đêm trôi ngược
Sao thấy mình có điều gì buồn quá đỗi
Đêm thất tình hay ta thất tình ( ? )
( Đêm làm gì biết thất tình
Ở giữa câu chuyện chúng mình )
Ta thấy ta ngược mùa - trở gió
Như mẫu tin đài khí tượng
Mùa hạ trở về và những cơn giông lại trở về
Ở những ngày buồn lê thê
Ta tìm về chốn hẹn cũ
Đọc trang sách cũ
Có khi trầm lòng thấy mình cũng quá cũ
Vẫn từng ấy những điều chưa kịp chôn cất vào một dòng dĩ vãng
Để vẫn thấy ta thiếu thốn em
Như một kẻ cả đời nợ nần không thể dứt
( Ta nợ em một thứ ân tình không thể trả
Những vòng tay,những nụ hôn tưởng không nỡ dứt
Những vòng xe đêm trên phố rất khuya
Ta nợ em cả một bầu trời đầy sao trong ánh mắt
Cả một khu rừng có mùi hương trên mái tóc
Mùi ngọc lan dìu dịu khi sánh vai và bàn tay trong bàn tay
Đi ngang cái quán nước,đứng lại nghe tiếng dương cầm đêm )
Từng thứ ấy chỉ có được nơi em
Rồi bỗng chốc - hai đầu hai ngã
Như một chuyện phim đến thời kết cuộc
Bàn chân đêm rời đêm
Cơn gió trái mùa ,trở trời
Rơi vung vãi tiếng cười
Cười,lắm khi buồn hơn cả tiếng cười
Bây giờ thì...
Đêm rơi nặng trĩu
Đêm rơi trên phím chữ ở một nơi nào đó
Không rơi ở những ngón tay tìm vào FaceBook
Trang chữ của Google không thể nào hiểu được cách thức ta nhớ em
Chỉ có riêng mình ta hiểu
Ở một chốn hẹn cũ không còn dấu vết tình nhân
Ở cuối đêm
Rơi đêm !
đăng sơn.fr
..-
ở chỗhẹncũ
Đứng ở chỗ đầu cơn gió ngược
Nghe dòng đêm trôi ngược
Sao thấy mình có điều gì buồn quá đỗi
Đêm thất tình hay ta thất tình ( ? )
( Đêm làm gì biết thất tình
Ở giữa câu chuyện chúng mình )
Ta thấy ta ngược mùa - trở gió
Như mẫu tin đài khí tượng
Mùa hạ trở về và những cơn giông lại trở về
Ở những ngày buồn lê thê
Ta tìm về chốn hẹn cũ
Đọc trang sách cũ
Có khi trầm lòng thấy mình cũng quá cũ
Vẫn từng ấy những điều chưa kịp chôn cất vào một dòng dĩ vãng
Để vẫn thấy ta thiếu thốn em
Như một kẻ cả đời nợ nần không thể dứt
( Ta nợ em một thứ ân tình không thể trả
Những vòng tay,những nụ hôn tưởng không nỡ dứt
Những vòng xe đêm trên phố rất khuya
Ta nợ em cả một bầu trời đầy sao trong ánh mắt
Cả một khu rừng có mùi hương trên mái tóc
Mùi ngọc lan dìu dịu khi sánh vai và bàn tay trong bàn tay
Đi ngang cái quán nước,đứng lại nghe tiếng dương cầm đêm )
Từng thứ ấy chỉ có được nơi em
Rồi bỗng chốc - hai đầu hai ngã
Như một chuyện phim đến thời kết cuộc
Bàn chân đêm rời đêm
Cơn gió trái mùa ,trở trời
Rơi vung vãi tiếng cười
Cười,lắm khi buồn hơn cả tiếng cười
Bây giờ thì...
Đêm rơi nặng trĩu
Đêm rơi trên phím chữ ở một nơi nào đó
Không rơi ở những ngón tay tìm vào FaceBook
Trang chữ của Google không thể nào hiểu được cách thức ta nhớ em
Chỉ có riêng mình ta hiểu
Ở một chốn hẹn cũ không còn dấu vết tình nhân
Ở cuối đêm
Rơi đêm !
đăng sơn.fr
..-
........
Gần tháng mưòi
Chợt dưng nhớ người
Người trở lại
Một dấu hỏi - một câu hỏi
Một tiếng cười
Người ở đâu ?
Người làm gì bên ấy
( Tóc gió bạc màu
Tóc gió vẫn bay bên rừng nắng ngày ấy
Một thời trường tan lớp
Một thời ta loay hoay
Câm nín chuyện ngày xưa ... )
đăng sơn.fr
Thôi mà , giả vờ với nhau để làm gì ?
Muà hạ rơi nửa chừng bài hát thầm thì
Lá rơi làm mưa, mưa rơi đầu ngõ
Là đến giờ ta nói chuyện chia ly
Thôi mà - em . Thôi mà , tôi !
Chúng mình chỉ là hai cái chấm
Chấm than hay là dấu chấm hỏi
Có gì là quan trọng ở trên đời
Em tô son môi bằng màu gian dối
Tôi dấu lọc lừa ở ánh mắt mình
Những màu xanh có khi không hẳn thế
Có khi là màu xám giữa đôi mình .
Thôi mà - những bài thơ chỉ là dĩ vãng
Chỉ tô điểm cho trái tim vừa hết hạn
Thời gian tự nó làm công việc của nó
Và chúng ta là dĩ vãng mà thôi .
DĨVÃNG
_______________________________
Trần K.Sơn
..hinhLặng
đời buồn quá
tìm cách làm đời vui
lang thang trên con phố
phố buồn , phố chuyển mưa
đời nhạt nhẽo như ly cà phê có vị chua và đắng
tìm cách làm mình vui
mượn đỡ nhau niềm thinh lặng
để có thể làm vui
mưọn em thêm chút tình
pha ngọt nụ cười xinh
em quay đi - câm nín
đời vô vị một mình
Trần.K..Sơn & đăng sơn.fr
CŨ DẤU TIM AI
một thoáng hư không
ngày nào người đến
chiều rơi chìm khoảng không
mây xám từ chỗ hẹn
tìm về cõi vô thường
nỗi nhớ chạm nhau
chân bước rời xa
nỗi đau vỡ oà
vun tròn cho nhau
một thoáng yêu thương
vất vả nẻo đường
đường về trở gió
cho hồn vấn vương
một thoáng rồi thôi
quay lưng dĩvãng
khuất dấu nụ cười
cũ dấu tim ai....
nguyễntrườngan & Trần K.Sơn
( france )
NÓIVẬYmàthôi .
Nói vậy mà thôi
Giả vờ cho vui
( Tình yêu làm gì còn có thật
Giữa hư hao ,mất mát ? )
Tình yêu ví như giọt cà phê đắng và nguội
Đọng lại ở đáy ly
Ở cuối tình khúc có note nhạc từ ly
Người vẫy tay tan loãng người - bỏ đi
Bến ga mù mưa
Chiều chảy dài pha gió trên con đường sắt
Thời gian ngồi yên trên con tàu vùn vụt chạy
Những trang sách vàng vọt in dấu tay một thời yêu dấu cũ
Những thành phố mình đi ngang
Đã ghi hình ảnh nằm yên trong cái memory 64 G°
Tốc độ ánh sáng chỉnh máy chỉ là tích tắt mang tên dĩ vãng
Nụ mắt,ánh cười in trên ảnh có thành phố và mấy con dốc sau lưng mình vừa đã cũ ...
Chỉ như một chút màu mè cho đời có cái vui
Kể cả bức thư tình của em và tôi
Cũng chỉ là một chốc lát phung phí của thời gian
Thời gian chui qua kẽ ngón tay
Rơi thành từng hạt bụi
Vương trên nét môi của hình bóng cũ
Em cũ - tôi cũ
Những tình yêu non dại ngày xưa thời đi học cũng cũ mèm
Ký ức có khi thành thật nhớ lại
Để có điều mà nhớ .
Nói vậy mà thôi
Khi mình xa rời
Đánh rơi tiếng cười
Ở cánh cửa tàu rời bến
Mình lặng lẽ quay đi
Xa rồi - Rời xa .....
Françis Cabrel & đăng sơn.fr
( Hors Saison )
MỘTMÌNH
Vẫn cứ thế cuộc tình mình im lặng
Mỗi buổi chiều gió lộng một mình thôi
Người ở đâu,sao ta hoài tìm kiếm
Vẫn như vậy,bóng cũ một trời tôi
@nguyênhạ
<
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire