1-
Lâu quá không gặp em . Em đi chơi từ nơi xa về .
Em tìm anh . Em cười hi hí thấy nực lắm !
Anh hỏi em :
- Đi lấy chồng há ? Vui không ?
Em gật đầu :
- Lấy rồi .
Ừ - thì lấy , anh chúc em 10 năm hạnh phúc .
Em ngó anh như ngó con khỉ trên cây, em thấy ngộ :
- Chỉ chúc có 10 năm thôi sao ?
...
Phải rồi .
Chẳng lẽ bắt chước thiên hạ chúc em 200 năm hạnh phúc .
Chúc như thế thì dỏm lắm như kiểu khách sáo .
Để anh nói , và em nghe :
Chuyện tình bắt đầu thì lúc nào cũng đẹp lắm khi hẹn hò .
Nhất là khi nhận được thư tình . Khi hắn viết :
" Anh nhung nhớ em, anh chờ đợi em ..... "
Viết như thế , dễ lắm vì là chuyện bình thường từ thời ông bà cha mẹ của mình .
Em lấy chồng . Năm đầu thích lắm, vui vẻ lắm . Em chiều nó, nó chiều chuộng nhau .
Năm thứ hai thì đỡ đỡ vì còn thích chiều nhau
Năm thứ ba thì hãi hùng hơn . Mạnh nó nó chiều nó và em cứ việc chiều em kiểu mình ên .
Như thế đó .
Chừng 10 năm sau thì nó chán em, em chán nó .
Hai đứa săn tay áo để vừa hò hét vừa đập nhau ỏm tỏi .
10 năm trôi qua .
10 năm dài và ngắn .
Khi em và nó thôi nhau .
Một ngày nào xấu trời, em đi ngang con đường nhà anh, anh nhìn em bỡ ngỡ .
10 năm in dấu trên cặp mắt buồn hiu của em .
Anh thấy và hiểu như thế .
Anh an ủi em .
Ở một khúc đường đi bộ . Anh khều vai em, anh nói :
- Anh có thể cho em thêm 20 năm hạnh phúc khác .
Em tròn mắt, không hiểu gì .
Ừ - Mà em hiểu để làm gì, em chỉ biết là anh ít mồm, ít miệng và đã chờ em đã 10 năm nay .
đăng sơn.fr
***
2-
Xin Đừng Khách Sáo .
2-
Xin Đừng Khách Sáo .
Đời con người có nhiều tập như phim bộ - Lê thê - Thảm thiết - buồn vui lẫn lộn.
Biết là thế sau 10 năm gặp lại . Hai đứa ngó nhau như hai hòn bi .
Thời gian trôi nhanh .
Hai đứa quanh quẩn bên nhau .
Em dần dà quên vết thương lòng sau 10 năm .
Chuyện ấy cũ rồi . Bắt đầu bằng những trang đời mới hơn .
Mới như có lần, em thắc mắc kiểu tò mò :
- Sao hồi đó không nói là thương tui ?
- Tại tôi nhút nhát
- Trời ! Làm tui mất 10 năm khói lửa .
Em ngưng bặt rồi quay lại khều, khều :
- À mà sao hồi đó, tui không biết là anh theo tui ?!
- Tại em quá ngu !
Sao anh dám nói là tui ngu ? Mích lòng ha !
- Ừ - Em ngu thì tôi nói em ngu, vừa ngu , vừa mù .
Mặt em sưng lên như cái bánh bao .
Anh tội nghiệp em, kép cánh tay em, nỉ nỉ non non kiểu cải lương nam bộ :
- Mà nè . Nói đúng ra thì lỗi tại tôi mà thôi .
Anh nói thêm :
- Tại tôi thấy hắn nhà giàu, đẹp trai quá, tôi ớn..
- Xí !
Xí cái rột xong, em tròn cặp môi :
- Bây giờ thì sao ?
Sao là sao ? Em hỏi vậy, ông bà tôi có sống lại cũng không biết đường nào trả lời .
Sao là sao ?
Thì như vầy :
Bây giờ, đứa nào láng cháng lại gần em, tính cua em, tôi oánh sặc máu .
Tôi có thể đục lủng 4 bánh xe nó, tôi có thể chận đường nó, lụi nó vài nhát dao .
Em kinh hải ngó anh :
- Eo trời ! Coi cái mặt vưà xấu xí, vừa du côn thấy khiếp .
Anh không nghĩ là em nói sự thật .
Em nghe vậy, tôi nghĩ là em khoái chí tử .
10 năm qua rồi . Tôi im ỉm chờ em .
Tôi quỳ yên ở cuối nhà thờ mỗi chiều thứ bảy, tôi đã cầu nguyện cho nó và em bỏ nhau
Tôi ác đức mà ai dè trời đất thương tôi .
Bây giờ, tôi quay sang phía em, tôi thành khẩn như lời nguyện :
" Em hãy ở lại bên anh, anh bên em . Đầu gối của anh đã mòn nhẵn khi quỳ lâu ở nhà thờ để trù ẻo nó và em .
Bây giờ, anh không quỳ nữa, anh hiên ngang nắm lấy bàn tay mềm mại của em, anh tìm ngón tay út và nài nỉ nó : Hãy có với anh hơn 200 năm hạnh phúc .
200 năm ngắn lắm em ơi !
200 năm của tình anh cho em "
đăng sơn.fr
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire