jeudi 11 avril 2013

Nỗi Lặng Thinh Mới Nhất Nơi ChúngMình

--




    Ở MỘT CHỖ
   có thể Yêu Nhau -







photo by NguyễnNamPhi - France






      Trái đất này rồi như chật chội
      Những khu phố,những con đường rồi khói bụi đến ngộp thở.

      Biết là như thế .


     Em và tôi - chúng ta có lúc cần đến nhau như một điều giản dị .Đừng ví em là gió,là nắng,là hơi ẩm của một mùa nào đó bao quanh tôi.

    Tôi không cần những ví vón,ẩn dụ ấy để có một thế giới tình yêu .

    Chỉ cần em ngồi yên lặng - thật lặng yên .Em uống một cái gì đó,em mở to đôi mắt đẹp của em để tôi đếm những được những khoảng ánh sáng cần thiết,phải chăng,cho độ đo ánh sáng từ ống kính của mình.

    Em biết không ? Có những thứ ánh sáng dịu vợi mà tôi không thể nào bắt được khi mỏi chân lang thang ở một cánh rừng không hề có mùa màng,không hề có những cơn mưa như trong những bài thơ mưa của tôi ,tôi tìm một chỗ ngồi,lục lọi ký ức,cố nhớ lại những điều mình đã học từ môn nhiếp ảnh và thua cuộc....


    Ngày hôm kia,tôi lại nhà người bạn,nhìn lên màn ảnh vi tính thấy những màu sắc khác cách chụp ảnh cũ mèm mèm của mình - giữa tiếng nhạc êm,êm ,tôi nghĩ đến những điều mình sẽ viết khi tôi có em và cùng một lúc rất xa em .

   Em đọc để biết tôi nghĩ gì ,khi đọc những đoạn viết có lúc vui,lúc buồn này,tôi nghĩ : Em sẽ hiểu được thế nào là một tình yêu . ( Tạm gọi là như thế )











 
 * Photo by NguyễnNamPhi - france





 


LẶNGTHẦMNƠICHỖHẸN






em không nói - tôi có gì để nói ( ? )


gió lặng thầm trên tuờng cũ nát vôi


mỗi buổi sớm là chừng ấy chờ đợi


chỗ hẹn nào đã khắc dấu chân tôi




trong khoảng nhớ,chỉ mình tôi chờ đợi

một nụ đời nghiêng ngả rụng lá tôi

chuyện tình nào cũng có lời ly biệt

chẳng lẽ em cũng là chuyện thế thôi ?


 N.DuyToàn 

Thử rời ánh mắt khỏi màn ảnh Pc của em,tôi dắt em đi dạo,tôi muốn chỉ cho em chỗ tôi dấu một nỗi lặngthinh cần thiết....
NỖIlặngthinhmơínhất 
( nơi chúng mình )

________________________________________________
                              *  đăng sơn.fr

   Nhiều khi ta không cần nói với nhau
Kể cả chuyện dặn dò như mẹ dặn cha mặc áo ấm
Như ánh mắt trẻ thơ ngây ngô làu nhàu
Mỗi khi cần đi  đâu đó
Nhiều khi cứ lặng  thinh,lặng thầm
Ngồi nhớ lại những điều mình đã nói với nhau
Ngọt ngào
Ngọt kẹo ngâm đường ngọt vị môi nhau
Nhiều khi
Chẳng có một câu nói,một nửa chữ nào
Trên trang giấy trắng lạnh như mùa đông mặc áo trắng
( chúng ta :
Những kẻ đua đòi tập tành yêu thương
Khi đọc xong một chuyện tình trái mùa trở gió
Khi đọc xong một bài thơ ra vẻ yêu nhau đắm đuối lắm )
( chúng mình
Những kẻ không thể nào giả vờ yêu nhau
Gỉả vờ nhung nhớ nhau
và chúng mình không phải là diễn viên đóng kịch )
Nhiều khi giữ im lặng từ nhau như thế
Nỗi thầm thầm như bóng đêm chỗ em ở
Nỗi im hơi - lặng tiếng
Cũng là một thứ tình yêu có vẻ như tròn vẹn
Cho dù         ...        ( ............... )
Tôi để trống một khoảng có những dấu chấm như thế
Ở một câu viết không phải là thư tình
Khi lặng im là lúc tôi không còn biết viết gì
Từ một nỗi nhớ nhung không rõ rệt
Nỗi nhớ ấy vẽ hình dáng em
Dịu dàng như cọng gió
Ngọt lịm như giọt mưa ngày em dỗi hờn
Ở nụ hôn tôi đi lạc
 Giữ im lặng đi em
giữa tiếng mưa chiều
Cứ như thế mà im








  *  photo by NguyễnNamPhi - france





...







photo by NguyễnNamPhi - France












 






TÌNH YÊU 
ở giữa giọt mưa 



Nghe tiếng dương cầm đêm 
Khuya sao buồn như những giọt lệ 
Ở ngày nào đã nói tiếng yêu 
Và từ một ngày chúng mình xa nhau 


Xa như thế - làm sao mà biết được 
Những khắc khoải trong lòng nhau 
Mỗi đêm về lại nghe tiếng dương cầm đau lòng nhau 
Xa như thế thì tình buồn thêm chút nữa 


Tình yêu nằm lơ lửng, treo thân trên cây thập giá 
Rồi tất cả trở thành bụi mờ 
Bụi thời gian bám vào ánh mắt nhau 
Và đôi lúc, trở thành những tiếng mưa khuya ..... 




N.DuyToàn & đăng sơn.fr 






XA




xa nhau một thuở tình ai
ai đi có nhớ những ngày xưa kia ?
sầu buông mành cửa đêm ghì
bóng trăng chìm xuống từ khi tình buồn


Trần.K.Sơn








VỀ bên Ấy




về bên ấy đi,em
nơi có biết bao niềm vui chờ đợi
để thấy mình mơí nguyên
như một ngày nào tươi thắm
khi ta chưa gặp nhau

về nơi có dãy phố và cửa hàng rực rỡ
tôi cũ xưa,một mình tôi ngồi lại
đời đong đưa qua khung cửa sổ
nắng tràn vào,nắng tê tái

rồi cũng sẽ quen
rồi thế nào cũng sẽ quên....


Trần.K.Sơn




-- BUỔI CHIỀU .




buổi chiều ngồi ngó bóng mình
thấy mình hiu quạnh,thấy mình buồn tênh
chợt nhiên bỗng thấy ghét mình
thèm tan vào bóng của mình mà quên



đăng sơn.fr



1 commentaire:

Unknown a dit…



Anh,

Hình chụp đẹp như thế thì không cần lời lẽ nào cũng đủ để chứng tỏ được tình yêu trong những nỗi lặng thầm của riêng nhau.


Xin gửi lời cám ơn tác giả những bức hình tạo nên bởi giòng sông nắng nhé.


m@anh