lundi 18 février 2013

VIẾT ĐỂ KHỎI LÀM THƠ

..

Hình ảnh đã đăng
dangson.fr








VIẾT ĐỂ KHỎI LÀM THƠ








Càng về khuya thì các chương trình ở radio càng hay. Đài RMC đang nói về Sex và sự phụ tình.Sợ chuyện tình phụ,tôi đổi đài nghe qua France Bleu,nghe ký giả phỏng vấn một ông bầu ca nhạc cho cái concert sắp tơí mang chủ đề " Buồn Bã " vơí sự tham dự của các ca sĩ thời 80.

Ký giả hỏi :

- Tại sao lại có đêm ca nhạc mang tên là Buồn Bã - Déprimant ?

Ông bầu cười tươi :

- Lâu lâu mình buồn chút thì thấy vui.Ông ơi !



Lạ thật ! Ngày nắng cần ngày mưa để chuyển đề.Con người mình giống như thời tiết.Vui quá thì cũng cần có vài cái buồn buồn.Để có những điều buồn và vui,tôi như kẻ tản bộ thả bước chân,nắm bắt những quang cảnh của đời sống,chỉ cần ra chợ búa,tôi ngừng lại ở những cảnh trí khá đẹp : Thay vì bày hàng hoá ở một quày hàng như người ta thì người đàn ông kia dựng cái dù màu vàng rực trên chiếc xe đạp ba bánh có thiết cụ bày hàng,ông bán tranh ảnh,bán những chiếc vòng kiểu thủ công nghệ rất dễ thương.Cách bày hàng rất trang nhã.


Tôi chụp vài tấm ảnh từ phía sau lưng quày hàng của ông.Tắt máy ảnh,bước lại chào ông :

- Ông là nhà thơ hả ông ?

Bàn tay bắt tay rất chặt.Cái đuôi tóc cột bím ra phía sau.Bộ râu quai nón biết nở nụ cười :

- Sao ông gọi tôi là nhà thơ ? Tôi không biết làm thơ đâu ông....

Tôi ngắm những bức tranh có chữ ký tên Joel của ông,bắt chước ông để cười vui :

- Có cần là nhà thơ để làm thơ không ông ?


Cái ông không biết làm thơ cười dòn :

- Ông nói lạ ! Nhà thơ là sao há ?

- Là kẻ làm dịu đi đời sống của mình.Ông nghĩ sao ?


Hai kẻ đàn ông chia sẻ vơí nhau những cảm nghĩ về đời sống : Chỉ cần một lúc đi dạo,ngừng chân ngắm nhìn một cậu bé đang chiêm ngưỡng một cảnh đẹp,thằng bé cong hai cánh tay ra dáng đang chụp ảnh bằng những ngón tay ghép lại đóng khung ngang tầm mắt,thằng bé nhoẻn miệng cười khi biết nó không cần đến một cái máy ảnh để chụp cảnh thiên nhiên.Như thế là cậu bé đang làm thơ theo một cách rất riêng.Thiên nhiên của mình là một cánh đồng ngập hoa hướng dương có chất thơ dịu,thơ ngọt


.... " Em cứ làm tình nắng
Trên mặt hoa hướng dương
Tôi pha chút màu vàng
Thả nổi nhớ ngang đường.... "




Buổi sáng như thế có tiếng nói ,tiếng cười vơí người lạ mặt,thích nghe ông kể về những lúc dong duỗi đây đó của ông vơí người phối ngẫu thấy tình,thấy vui....




Bây giờ.Trời khuya,tôi ngồi viết trong lúc cái radio đang rù rì rù rì ,thấy mình ấm áp,tôi đang thèm viết về những điều mình thích viết.
Đài đang tạm ngừng nhạc để thả bản tin khí tượng.Đài nói : " Ngày mai trời lạnh lắm ! Sẽ đóng băng đá và sau đó sẽ là một ngày hây hây đẹp.Có nắng...; "

Đó là chuyện của ngày mai - Bây giờ dươí ánh đèn ấm,giữa giọng nhạc êm của Lionel Richie đang hát Hello tình tứ,ở bài hát này,tôi đã có một ánh mắt êm,một nụ cười dịu dàng.Vì thế,tôi thử viết văn xuôi để không bao giờ xem mình là một kẻ làm thơ.....




đăng sơn.fr





....................
















NGÀY
TUYẾTLẠNH.

______________________________________





Em có thích nhìn tuyết rơi không ?


Ở Paris của chúng mình,khi ngồi trong quán nước,nhìn ra cửa kính,ngắm trời rơi tuyết thì đẹp lắm.Hẳn là lãng mạn như một ca từ của nhạc tình.Thời ấy,còn đi học,anh loáng thoáng nghe bài Tiễn Em ..Lên xe tiễn em đi,chưa bao giờ buồn thế,trời mùa đông Paris,suốt đời làm chia ly....

Trời ạ ! Hôm ấy là một buổi trưa nắng chang chang,nắng Saigon đổ lửa,chỉ còn cách là dựng xe vào vách tường,chui vào cái quán có quạt trần,gọi ly cà phê đá ngồi nghe nhạc tình.Và nghe bài Tiễn Em,tưởng tượng mình đang đứng ở nhà ga Paris đưa em đi xa và cay cay con mắt.

Trời ơi ! Hôm ấy,ngồi thu người nhỏ tí ti ở cái góc quán cũng là hôm anh bị thất tình lần thứ ( ...... ) ( Khỏi đếm chi cho mệt ! )

Mặt anh đã sưng lên trông xấu xí tệ hai lắm.Bạn bè anh đã hay chửi bơí anh,chúng nói anh là kẻ lãng mạn vô ý thức.Vì,bởi,tại.....

Anh đã phạm vào những lỗi lầm tai hại khi ngẩn ngơ như chim sẻ nhìn ngắm những vạt áo dài tha thiết...Bài thơ của cái ông Áo Lụa Hà Đông đã hại anh.Những câu văn viết kể chuyện theo mái tóc trên vai áo dài trắng cũng hại anh.Học xong thì phải hành.Hành xác,hành thân,có nghĩa là cũng thui thủi nhút nhát đi theo nàng trên một ngõ về và sợ nàng ta bắt gặp quả tang thì ê mặt lắm.


Làm sao ? Làm sao để viết thư làm quen người ta ? Chữ nghĩa của mình sao mà ít ỏi quá !?
Khi nặn óc tìm ra chữ để viết thì thằng mắc dịch khác đã cua được nàng rồi.Thế là......


Đành thất tình chừng vài tháng ,rồi quên,rồi lại giở trò thất tình .Cứ như thế,chỉ thấy mình tốn tiền ngồi quán nghe lại những bản nhạc kiểu tình ngu,tình phụ.Khi rời ghế trung học,trời thấy tội,trời thương cho gặp mấy nhỏ khác ở văn khoa,ở luật khoa rồi cũng bị vuột người ta.Có người suốt ngày chỉ văn thơ.Văn thơ mà nhịn đói hoặc gặm bánh mì khi hẹn nhau ở công viên thì thảm lắm !

Dù yêu văn,yêu thơ nhưng anh lại quá thực tế khi trường đời vật anh lắm cú ngã quay lơ.

_





Bây giờ,trời đang đầy gió và tuyết phau phau trắng,xe cộ đang dầm mưa trắng đầy ấp khu phố.Bây giờ đang ở cuối đông,ngồi ở cái quán vắng thưa,chợt dưng thèm nghe lại bài Lên xe tiễn em đi mà lại sờ sợ ( nghe nhạc buồn quá,chẳng may nó lậm vào người thì xui xẻo lắm,em ! Chẳng may,em nghe được như thế,em chướng lên,em bỏ anh ra đi thì...... )


Sáng nay,anh cũng đang muốn nổi cơn,nổi cọc vì nhiều thứ muộn phiền bao quanh.Khi nổi cáu thì anh biết mình rất xấu tính,anh sẽ đâm ra ghét những bản nhạc kích động ồn ào,ghét luôn những ca sĩ đời,ca sĩ Net cứ ư ư những bản nhạc thất tình da diết trông như những kẻ táo bón quanh niên....

Khi cạu cọ,anh đâm ra muốn húc,húc lung tung,húc những mối tình ảo trong thế giới ảo,húc những kẻ hoa dạng lá cành thay tên đổi họ như thay áo và cũng có thể anh húc cả em ( một kẻ đã chui tọt vào đáy tim anh và đang ngọ nguậy .............. )



Trời đang tuyết rơi.Sáng nay,Paris lạnh lắm.Lắm !






đăng sơn.fr








Aucun commentaire: