jeudi 14 février 2013

Ở Những Chỗ Có ngàyTìnhNhân

..






Ở NHỮNG CHỖ
CóNgàyTìnhNhân .



Hình ảnh đã đăng


______________________________________











Tình yêu luôn có một chỗ đứng,chỗ ngồi rất riêng.

Khi đến vơí nhau,ta có thể chọn cách đến :

Ta có thể bắt đầu từ một khoảng trời mây qua khung cửa của người :


Hình ảnh đã đăng

.. một chút gờn gợn mây,một khoảng trời đầy gió ( những từng ấy có một trái tim biết nói chuyện )


Trái tim ấy ,có khi còn bẽn lẽ rụt rè chỉ he hé mà thôi.Nhìn sâu vào sau tấm mành cửa thì sẽ có một ánh mắt :


Hình ảnh đã đăng





Và từng ấy,có khi là cả một hàng rào chắn nắng của ngày đẹp :


Hình ảnh đã đăng




Hình ảnh đã đăng
..

Chịu khó mà lục lọi tí đỉnh,biết đâu ta tìm thấy sự lẻ loi một mình vơí những cảm giác chơ vơ đáng ngại



Hình ảnh đã đăng


Tâm hồn con người là cả một khoảng ánh sáng và bóng tối từ một cảnh trí công viên có băng ghế gỗ còn trống bên tay trái dươí cụm cây rực sáng.



Hình ảnh đã đăng

Sao chưa đến bên nhau.Một mình,lẻ bóng để làm gì ?



..


* Hãy đến bên nhau,ngồi xuống,bàn tay trong bàn tay.Không nói gì vơí nhau cũng chẳng sao.Miễn là ta có cho nhau những bản nhạc tình




Hình ảnh đã đăng



Có phải ngày nào cũng là ngàyTìnhNhân ?






-----





đăng sơn.fr
















Yes Bb !



___________________________________





Trời cho mỗi người một sự thông minh riêng biệt - không ai giống ai và chẳng nên ganh tỵ - Và trong hơn 7 tỷ con người ấy có những Nàng và Chàng.

Nàng thông minh,tuy không xuất chúng nhưng phải gọi là thông minh vơí một chỉ số Q.I khá cao.Nàng học sinh ngữ rất nhanh và nói được nhiều thứ tiếng.Chỉ cần nhìn những đôi mắt tròn xoe của những người đối thoại khi họ tỏ sự thán phục là ta có thể biết là nàng giỏi ngoại ngữ đến cỡ nào.

Chỉ có một ngôn ngữ mà nàng không tài nào học được : đó là ngôn ngữ của T.Y - Nàng dùng chữ T.Y vắn tắt như thế để tránh chữ Tình Yêu kinh dị đáng sợ.Nàng lý luận : " Yêu là đau,là khổ tâm.Thà đừng yêu.Bạn bè của nàng đứa nào đứa nấy cũng bị T.Y vật vã,khóc lên khóc xuống làm nàng kinh động.

Vậy mà....

Từ một ngày nào đó,gã đã trèo vào đời nàng.
Tâm hồn nàng ví như một căn nhà kín cổng cao tường,đèn đuốc sáng trưng,cổng nhà có gài thiết bị báo động.Vậy mà gã gỡ ngói,đục vách xâm nhập theo kiểu đạo chích bất hợp pháp.Gã ngồi lì,có khi rất vui vẻ như pháo tết ( Nàng thích nghe tiếng pháo,ngửi mùi pháo đầu năm ngày tết ) Gã,có khi,làm lì không nói năng gì ( Nàng thích cái loại lầm lầm lì lì của loại nam tính : Không có gì thì không nhì nhằng,nói dai.Đàn ông ít nói để biết lắng nghe thì vẫn hơn )


Có vài lần,nàng quay đi,đuổi khéo gã.Gã ì ra giả vờ không hiểu để mò đến ( Nàng thầm nghĩ nếu mà gã nghe lời ,bỏ đi thì có lẽ nàng sẽ buồn lắm,ít nhất là trong khoảng một thời gian rất dài .Gã mà bỏ đi,lấy ai cho nàng trút vào nỗi buồn vui ? Nhưng.Nếu gã cứ ì ra đó thì nàng sẽ ra sao ? )

Nàng im lặng,quay đi,quay lại suy tính.Những đợt sóng nhỏ cứ lăn tăn gờn gợn.Trong các bộ tự điển của Tây ban nha,của Mỹ,Pháp không có chữ " lăn tăn " của nỗi nhớ vừa đủ chín.

Nàng hoảng hốt,bàng hoàng.Vậy là sao,ta ơi ?

Gã trộm đọc được tất cả những lo lắng bất ổn trong đôi mắt đẹp có đầy biển trời ngập sóng của nàng.Gã chọn cho nàng một chỗ ngồi gọn ghẽ ở cái quán rất đẹp.Gã mân mê ngón tay út rất xinh của nàng khi ghé hơi thở vào bên tai .Giọng nhẹ hơn mây trên đầu phố .

Gã hỏi nhỏ :
- Yêu chưa ?

Nàng co rúm người,mắt lấm lét,cố giữ mình thật im lặng ( Chúa tôi ơi ! Thằng đạo chích đang tấn công mình,hắn đang vẽ hình chữ Love to tướng trên bàn tay mình )



Gã lì ăn thịt nàng bằng mắt.Trong ánh mắt hắn có dấu hỏi to bằng cái đình : " Yes Bb ? "



Nàng chỉ còn cách gật đầu.Nàng thấy mình bật khóc.







đăng sơn.fr





 
 
 
 









 
 
 

 













 
 

 

Aucun commentaire: