vendredi 8 février 2013

LỜI TÌNH TRONG QUÁN NHẠC * 2013

.








.....


 Hình ảnh đã đăngN.đăngtoàn.2012




Ở QUÁN NƯỚC
tên là " NÔ BỘC "

________________________

* by đăng sơn.fr







1. MộtChỗNgồiRiêng -
-------------------------------------------
đăng sơn .fr & Trần.K.Sơn






Ở ngoài cửa là tháng hai ,trời lạnh
Cơn mưa về chập chùng nơi đầu phố
Người ta co ro,rúm người cuối cơn gió
Hàng quán đìu hiu vắng ngắt ,vẵng tanh



Anh đẩy cửa quán,đến rất muộn
Những bản nhạc tình ầm ĩ đang khua động trên 4 vách tường
Có những kẻ mệnh danh là thi sĩ đang ngồi xúm xít đợi trao giải
( Chẳng hiểu chúng đã viết những điều gì để chờ trải chiếu cho nhau ngồi mà nhận giải ?
Chúng lập đi,lập lại những điều khuôn sáo ăn cắp và nhại lại từ những trang thơ cổ
Một Đông Hồ,một Thái Bạch mặt đỏ ké dươí ánh trăng
Chúng lấy đó làm khuôn tượng hình để làm thơ
Chúng khật khà nhâm nhi ly rượu đắng - và ảo tưởng để làm thơ
Thời bây giờ đẻ ra những Cao Bá Quát internet
Đoàn thị Điểm kiểu mơí mặc áo dài,quên mặc quần
Những Tú Xương thất nghiệp sắp hàng nhận phiếu lương thực,bán đi mua cái phone di động kiểu mơí nhất on sale...


Anh thấy mình chợt buồn bã và ái ngại cho những kẻ làm thơ như thế
Họ mở tự điển Hán Việt tra cứu cho ra vẻ
Chữ nghĩa trở thành trò chơi của hai bộ mặt rất sáo ngữ....


Anh tìm một chỗ ngồi trong góc
Im ỉm nhìn ra con đường lớn
Bỗng thèm thấy lại em
Em dươí cây dù màu tím
Em và môi hồng e thẹn trên tờ thư hồng rất nhạt
Em đi cạnh anh,nhỏ xíu,nhỏ xiu
Em làm anh thành kẻ làm thơ bất đắc dĩ
( những kẻ làm thơ có nhiều khi rất ủy mị,giả vờ than khóc )



Buổi chiều đang xuống nhanh ngoài cửa quán
Họ ( thi sĩ ) đang lần lượt đứng lên nhận giải -tưởng mình đang nhận giải Nobel hàng năm như thế
( Anh chẳng có cái giải nào mang về làm của
Thấy mình hơi buồn chun chút )


Mà thôi,thì đành như thế
Đành thui thủi yêu những gì đã viết cho em từ những chiều mưa trong quán nhạc


Rồi cứ như thế anh thành nô bộc ở trái tim em................





____________________________________________ ...




Hai đứa nhìn nhau ở góc quán.Thiên hạ đã lũ lượt rời quán .

Thằng này hỏi thằng kia :

- Eh.Ông làm thơ kiểu đó.Không sợ thiên hạ rủa sao ?

- Ai nói ông đó là thơ....

- Thì hai mình đã ký chung.

- hơ hơ ơ hơ..... Vậy mà dám gọi là Thơ đó ư ? Lãng nhách.

- Chứ thơ đúng nghĩa thìphải viết ra sao ?


Im lặng chút,rồi Trần.K.Sơn xích ghế lại bàn,ngồi viết.Nhạc đang chơi bài Baby Love - Dianna Ross hát.





2.
TÌNH MƠ. Yêu người một thoáng để rồi buồn
Con dốc ấy,mùa xuân chưa kịp đến
Gót chân về,giọt mưa theo dính gót
Ngỡ lòng mình cả hạt nhớ mưa tuôn


( Trần.K.Sơn )




----------------------



- Thấy sao ,ông ?

- Thơ kiểu cổ há ? Thử bài khác xem sao ?




3.

MƯALŨ _ Xếp lại trang thư lòng chợt cũ
Một thời ngây dại cháy lòng nhau
Xếp lại buồn phiền mùa mưa lũ
Nghe vẩn vơ lòng một nỗi đau

Người xa thế,lòng ta còn ở lại
Một chốc tình tan đẫm tiếng mưa



Trần.K.Sơn




Hình ảnh đã đăng___________________________________




Thấy không khá rồi
Trời đang mưa ào ào,trời ỉu xìu như cái bánh đa ướt mà hắn viết xìu như thế làm mình ỉu theo.

Tại sao khi viết điều gì về tình yêu,người ta hay rỉ rả tình buồn theo kiểu liên khúc ?




4.
BÓNG CŨ_________________
* đăng sơn.fr
....

Tôi muốn viết một bài thơ tình

Bằng một cung cách khác mọi ngày

Thử kể một chuyện tình

Loại mùi mẫn nực mùi sến

..

Tôi thử khóc lóc sầu thảm hơn bao giờ hết

Khi em sửa soạn rời xa tôi

Dấu đi tiếng cười

Như ngày nào ta yêu nhau đắm đuối

..

Để có thể viết như thế

Tôi bắt đầu bằng nỗi lặng thinh

Lắng nghe con tìm mình

Bắt đầu rỉ rên,thở than và khóc lóc

Bằng tiếng nhạc và giọng hát của một chàng ca sĩ hạng bét loại kêu đường,khóc mướn

( Và có thể một ngày nào đó,em tình cờ nghe được

Em nhăn mặt quay đi )

..

Quay đi cũng phải mà thôi,em

Tình rũ rượi nằm vạ bên thềm đất

Tình xõa tóc chờ ngày chôn cất

Quay đi em

Mặt trời vừa khuất sau đỉnh cây

Tôi thành cái bóng cũ của bóng em

Tôi rên rỉ bài thất tình rẻ tiền nhất

Quay lưng đi em

Rồi sẽ quên

Rồi sẽ quên.......
..........



Hình ảnh đã đăngdangsơn.fr





- Hết ý kiến.Nè ! Tôi cảnh cáo ông nghe.Nếu cứ làm thơ theo kiểu ngông ngông như thế thì có ngày.....



Thằng bạn bỏ lửng câu nói.Nó nhìn ra ngoài khung kính.Mưa vẫn mưa.Có lẽ mưa sẽ dầm cả buổi tối nay.Mình cũng bắt chước bạn nhìn ra quán.Hình như đâu đó có một bản tình xưa :



5.
GIỌTTÌNHxưa - Ngồi đếm lại giọt tình
Tình còn đọng trong tim
Tình mưa rơi màu xám
Giọt mưa là giọt tình



Hương xưa như trở lại
Chiều đã rưng nỗi nhớ
Thấy mình buồn như thế
Đời có mấy lần vui.


đăng sơn.fr
NhữngBuổiChiềuCònMưa.






   CHUYỆN
không là cổ tích _




_________________________


Tôi muốn kể em nghe
Một câu chuyện không phải là chuyện cổ tích
Thời này làm gì còn câu chuyện loại cổ tích ( ? )
Kể cho em nghe như thế
Hồn cái ông Steve Jobs của Apple sẽ sống lại
Sẽ thấy tội tình thêm một lần có tội


Câu chuyện tôi kể đơn giản lắm :

" Chuyện những ngày mưa nắng
Chuyện em ngày đó còn áo trắng
Ngày ngày hai buổi ngang trường
Tập vở ép trên ngực
Hồng hồng ở môi mắt
Y hệt bức tranh vẽ

Ta bắt gặp ánh mắt nhau
Cửa sổ linh hồn là cửa mắt
Ánh nhìn nâu nâu trông nhỏ nhoi (và có lẽ tội tình )

Một buổi mưa về như thế
Khi mình xoè bàn tay mà đếm
Là thêm một buổi trời mưa
Con đường có cái tên mà sao tôi không nhớ
Vì chỉ nhớ kịp một màu tóc và màu mắt

Rồi mình làm quen nhau
Tự nhiên,chợt nhiên ..... và bao nhiêu thứ để chợt nhiên như thế
Nụ cười em - mắc cỡ - mà tự nhiên
Trái tim tôi cứ vậy mà chợt nhiên
Em mở hé cửa tâm hồn em bé bỏng
Tôi lách mình bước vào
Đặt tên mình thành tên quán nước ở tim em
Thấy mình an nhiên,mềm dịu


Tất cả mọi thứ nơi em đều ngọt lịm
Một nụ hôn ngòn ngọt
Một vành môi ngon ngọt
Một trong những ngón tay cầm bút viết bao điều dịu ngọt !




Và như thế
Chúng ta trở thành những thứ mà thời gian là kẻ sáng tác ra chất bụi
Cho đến khi mình rời nhau - xa nhau
Những con đường đổi tên bắt bụi
Những lá thư tình của mình bám bụi thành kỷ niệm vàng vọt



Bây giờ thì...
Những cơn mưa nơi tôi ở vào những buổi chiều rơi tối
Rơi rơi kiểu lặng thinh - lặng thầm

Nghe lại một bài hát cũ
Bắt gặp lại nỗi rung động nào đó lạ kỳ
Chợt nghĩ về em và một hương vị dĩ vãng
Vẫn một điều vừa đắng,vừa ngọt
Đắng vì một cõi thời gian xa nhau - Đắng !
Ngọt vì nụ hôn ngày đó dươí cơn mưa ngòn ngọt


Và tôi thấy mình lạnh vơí mình hơn chút nữa
Khi ngồi vào bàn giấy
Nghe khoảng khắc im lặng giữa tiếng mưa rơi buổi tối
Thử viết một bài thơ tồi tệ nhất thế kỷ
Thử gọi lại tên em ( ngòn ngọt - Ơi ! Ngòn ngọt )

Và biết rằng mình vĩnh viễn xa nhau



đăng sơn.fr






- author: David Senechal (polydactyle)













____________________________












Khi mưa tạm ngừng rơi thì có thằng nhỏ bước vào quán,lại bàn chào hỏi .Tên nó là N.DuyToàn,cao,gầy.

- Hai chú ngồi đây làm gì ?

- Mày hỏi kỳ .Uống cà phê,lai rai nhớ tình cũ.

- Trời.Sao không nhớ Tình Mơí há ?

- DuyToàn có gì mơí ? Nói nghe.


Thằng nhỏ móc túi lấy bài thơ nạp mạng .Bài thơ tên là :
TÌNHmơí
------------------------------
N.DuyToàn.




Giả thử như em không cũ như ngày cũ
Mới mùi ngọc lan ở đôi mắt em êm
Em thả tóc làm anh say mùi con gái
Bàn tay ấm có nụ hôn ngày mơí

Giả thử như em chẳng đi biền biệt
Để anh chờ suốt buổi tối mưa ngâu
Tình ướt mưa giữa bờ ngực em ấm
Giả tỷ như thế - mình sẽ còn nhau





....


Ơi ơi.Trời ạ !

Thì ra tình yêu nào cũng có những giọt nước giả hình thay cho những giọt lệ.

Cà phê thiếu đường ,đăng đắng.Tự dưng,ta thấy ghét cay đắng những thằng làm thơ buồn.Buồn như thế thì khi nào đời vui ?







.




Aucun commentaire: