jeudi 7 juin 2012

CÒN GÌ ĐỂ NÓI VƠÍ NHAU... ( Viết Để... )

.





CÒN GÌ ĐỂ NÓI VƠÍ NHAU...



_____________________________________________





Để tạo sự ngạc nhiên hoặc theo một thể cách trong nghệ thuật nói chuyện,người Pháp hay nói kiểu nhẹ nhàng để vào chuyện :

- Tôi báo cho bạn một tin vui và một tin buồn. Bạn muốn nghe chuyện nào trước ?


Thường thường,người nghe hay chọn điều buồn để nghe và chờ điều vui sau như một cách pha trộn và an ủi mình trong sự cân bằng.

___________




Ở buổi sáng đẹp trời,nắng hây hây,hoa lá rung rinh,tôi buộc phải nghe vài tin tức,vài chuyện tình mà theo tôi : chẳng vui,chẳng buồn.



1. Chuyện thứ nhất :


" Cô sinh viên tóc vàng con nhà giàu ,bỏ học,lấy chàng hoạ sĩ kiêm nhạc sĩ á đông.Chàng tóc đen dáng phong trần,lãng tử thích bay nhảy bị nàng cột chân bằng một tin mừng nhưng cũng là tin buồn của chàng : Một đứa con mang trong bụng.

Chàng phải ngừng chân,đặt hành lý xuống để lấy nàng.Nàng mê chàng vì tài nghệ cho dù có những điểm khác chẳng bao giờ hạp nhau.Nhà vợ lo cho cô con gái cưng từ chiếc xe mơí đến chuyện mua nhà,tậu đất....Lúc nào chàng cũng thấy mình cô đơn trong cái thế giới khó hoà đồng của hai nguồn văn hoá Âu Á.Và chàng thấy vò või,cô đơn giữa 4 đứa con thi nhau ra đời năm một.

Và chàng nghệ sĩ bắt đầu vẽ hạnh phúc của mình bằng những gam màu xám xịt.



Buổi sáng đang đẹp trời,chàng điện thoại cho chúng tôi báo là hai người sửa soạn ra toà ly dị,đường ai nấy đi từ trong tâm hồn đã từ lâu dù vẫn còn ở chung nhà,chờ bán nhà chia tay....

Buổi sáng đang ngập xanh nắng.Nàng nhà tôi kể tanh bành câu chuyện như thế khi ngồi vơí tôi ngoài khu vườn ngập tiếng chim hót trên cành.Tôi lắng nghe câu chuyện.Lòng không buồn ,không vui.Chuyện đến nhế thì phải thế.

Vòng quay của cuộc đời là một tiếp diễn của những điều buồn,vui...






2. Chuyện thứ hai .




" Gặp lại người quen sau 10 năm.Thấy râu ria người quen lởm chởm để già hơn tí nữa,anh ta nói đã ly dị vợ 4 con và đã sang sông vơí người mới,để thêm cô tí nữa.Chuyện của anh ta chẳng dính dáng gì đến tôi.Tôi hỏi thăm anh về người hàng xóm cũ và cũng là bạn tôi ( người ấy là cựu em rể của anh ta ).

Mặt anh tỉnh khô :

- Nó,từ ngày chia tay vơí em tôi đâm ra nhậu nhẹt,mất cả cái bằng lái sau khi sỉn sỉn rượt nhau vơí cảnh sát.Nó bị vào tù hai tháng vì thêm cái tội lái xe khi không còn bằng lái.Nó chơi cả cần sa,hút sách....Bây giờ ,nó ốm như con mắm khô.


Tôi nghe để ngẩn ngơ.Ngày hạnh phúc đầm ấm bên vợ và 3 đứa con nhỏ đâu rồi ? Hắn đã làm việc chăm chỉ.Muốn gì có đó từ lúc tạo dựng bằng hai bàn tay trắng ở cỡ tuổi 18,20.Biết bao nhiêu gian nan,đắng cay,ngọt bùi để lấy được nhau dù gia đình ngăn cản...

Bây giờ thì...



Đang đứng vơí nhau ngoài đường phố đông đúc xe cộ người qua kẻ lại,tôi không nghe tiếng chim hót trong thành phố.Chỉ nghe tiếng người hót kể chuyện buồn bã trong buổi sáng trời đẹp.

Bước sang bên kia đường,tạt vào chợ búa,nghe tiếng gọi tên.Gặp lại thêm một người quen biết.Ông cao lớn,đẹp trai.Hỏi qua,hỏi lại thì ông nói ông đang ra toà ly dị - Lần này là lần thứ hai và ông thề là sẽ không bao giờ lấy vợ nữa.Đủ rồi .



Chuyện tình nào cũng chẳng dính dáng mình.Tôi biết là như thế -


Buổi sáng hây hây nắng êm.Tôi quay đi.Thấy mình có điều chẳng vui.







đăng sơn.fr

   

 Note : Trích từ chủ đề : VIẾT ĐỂ -   13.05.2012  ( c )

1 commentaire:

Thy Nguyên a dit…

BÂY GIỜ MÙA HẠ

Bây giờ đang là mùa hạ ở đây
Nơi em ở phượng cháy lòng ngõ vắng
Cái xôn xao lũ học trò sâu thẳm
Còn thảng thốt giật mình - thuở em mười lăm.

Bây giờ đang là mùa hạ ở đây
Em gói ghém những mảng màu đã cũ
Vơ vội bùa yêu cho một ngày ngái ngủ
Bãng lãng - dịu êm - loang loang.

Bây giờ đang là mùa hạ ở đây
Nắng trốn mây khua bầu trời xanh thẳm
Ý nghĩ của em không lên tiếng
Thế là rơi khe khẽ xuống thềm.

Bây giờ tất thảy mọi vị mặn cho hơi thở
Đóng chốt lại mọi âm hưởng nhớ quên
Cái khoảnh khắc đón một ngày mới đến
Ngã tư này nhoà đi một cái tên…

Bây giờ từng trang cũ phát âm
Có bộ nhớ nào nhìn xuyên tín hiệu nơi anh phản chiếu
Bàn tay co ro làm sao em biết gồng lên cho nhẹ bớt
Một phần tư góc ngồi này, một phần năm cõi mắt này
Như mới chỉ hôm qua…

(Viết tặng Thầy Sơn)