vendredi 1 novembre 2013

CÓ CHỖ NÀO ĐỂ ĐI ?

.



 Đó là một ngày nghỉ . Thấy mình được một lúc rảnh rang .


 " Nhàn cư vi bất thiện ! "


  ( Chẳng biết có ngưòi xưa nào đã nói như thế ở một trang sách cổ )


   Tôi không nghi là mình sẽ rất hư khi được rãnh rỗi trong ngày nghỉ .


      Đến thăm bạn mình ở một  thành phố nhỏ . Ngồi rất ngoan nhìn ra một mé sông .













   Lẳng lặng mở cửa nhà hàng khi nói với nàng yêu quý :

- Muốn đi dạo với anh không - cục cưng ?


   Nàng mở mắt,giọng nhừa nhựa lười biếng : - Bữa nay trời ỉu xìu không nắng mà anh . Lại đang lạnh .


  - Đừng làm anh phải giận em .

     Nàng ngoan  hiền ,giữ im lặng để tôi xách nàng lên,đeo nàng lên vai . Nàng không nặng lắm . Nàng vừa đủ gọn khi tôi cần nàng bắt  ảnh cho cảnh trí...








 

 Khi nàng tay trong tay tôi,tôi chỉ cần nàng im lặng như thứ không khí mình đang thở . Mùa thu vừa chạm đến những con đường vắng tanh trong  một ngày lễ nơi đây....











   Chẳng biết vì sao , mình yêu thích sự vắng vẻ . Có phải để ném những ý nghĩ vào một đoạn nắng hời  ở cuối con ngõ kia không ?



       
       Ngẩng mắt,nhìn lên một ô cửa mở . Nghe thấy điều im lặng .





         Nghe thèm một chỗ ngồi để xem lại mình và nàng đã làm việc ra sao ( ! )




 



    Như thế . Như thế . Lặng ! Tĩnh !

dangson.fr




Đôi chân này còn nhiều chỗ để đi ....




đăng sơn.fr

 
 
 
 
 
 
 
 
 

Aucun commentaire: