vendredi 15 mars 2013

Parce que c'est toi

dangson.fr





@ - GIỮ CỬA CHO GIẤC NGỦ EM



Anh dùng bóng đêm làm ý nghĩ
thả bay và tan loãng vào không khí
để có thể chui vào giấc ngủ của em
Một thế giới rất tự nhiên
với dáng điệu nằm thoải mái
tóc thả dài như sông trên gối
Đôi mắt khép như trẻ thơ
Mỗi lần,như thế,anh nhẹ nhàng kề bên
Đếm từng sợi tóc trên trán người yêu
( Không vặn nhạc và sợ tiếng động )
chỉ khe khẽ trong đầu một câu hát rất cũ :
‘’ Moi je n'étais rien / Tôi không là gì cả
Et voilà qu'aujourd'hui / Vậy mà hôm nay
Je suis le gardien / Tôi thành tên giữ cửa
Du sommeil de ses nuits / Cho giấc mộng của nàng
Je l'aime à mourir / Vì tôi quá đỗi yêu nàng ‘’ **



Phải rồi đó,
Khi em trở người
Anh ngồi im,bó gối với nụ cười
Anh canh giấc ngủ em nồng thắm
ngắm thân thể em mềm mại
đồi núi cao,sông nước của phong cảnh
Của những nơi anh đã đi qua
Mỗi lần có việc xa nhà
Vẫn không sao mặn mà bằng thân thể em rực lửa
Vẫn có một cái gì đó thiếu hụt…
( Bởi là vì ngoại cuộc ! )
Làm sao chúng có được linh hồn em ?
Và thứ ngôn ngữ em riêng biệt
Khi em nói mình yêu trọn vẹn
Người yêu đó là anh - Kẻ giữ cửa
Ngồi lặng thinh với bóng đêm
Với lời chúc bình yên
Dịu dàng,thân thiết
để khẽ nói ( khi anh muốn ) :
‘’ Ngủ say ! Ngủ ngon và anh yêu em ‘’




đăng sơn.fr


( Viết khi nghe Je l’aime à mourir – Francis Cabrel.)





@ - GÓC NHỎ CỦA TÔI VÀ EM



Tôi có gì để làm ấm một góc của thế giới nhỏ ?,

Tôi ngồi yên, lặng tĩnh đếm :
Tôi thấy mình có ánh mắt em
Mắt nhung, huyền của một chú nai tơ - Êm
Thấy mình có một nửa nụ cười em
( Người ta có thể hôn nhau bằng mắt
dịu dàng - tha thiết )

Nụ cười ngon khi cắn ngọt trái táo mềm
Em ngửa cổ khúc khích tiếng gì không rõ lắm
Vậy mà em làm tôi say em

Em pha màu vào thế giới của tôi
Vẽ lấp lánh những điều như hẹn ước
Em viết chữ " Yêu " nồng nàn bé tí xíu
Em nhẩy trên những vòng tròn mềm mại
Bài tình ca có điệu blues chậm, rất chậm và nhẹ
Làm như chứa bao nhiêu ánh sao trời mà tôi có thể đếm
Khi say khướt lời thầm nhớ
Khi run, run như cậu trai thời 18 tuổi

Thưở ấy cậu vụng dại tỏ tình
Cậu làm đại mấy câu thơ ra cái điều thi sĩ
Nàng nhận thư, nàng im lìm không nói năng
Cậu ta buồn bã cả mấy tuần rồi đâm ra bệnh

Thế giới nhỏ này của tôi - em
Sẽ không còn lời tỏ tình như thuở ấy
Cho dù những rung động thời mới lớn vẫn còn.

Bây giờ thời đại của face book
Thời đại của Google nhanh như chớp mắt
Chắc gì còn điều vụng để mà dại
Người yêu người và quên người trong khoảng khắc cực kỳ sóng gió

Tôi xin được vẫn là tôi với em
Em mềm mại
Em quyến rũ như câu thơ tôi đang viết

Em
Em.

Hãy tròn ngoan như ngón tay tôi nhảy múa trên phím chữ
Như tiếng dương cầm về dêm
Và tôi biết mình yêu em
Ở góc nhỏ của thế giới mang tên em và tôi.......



đăng sơn.fr




Aucun commentaire: