vendredi 21 septembre 2012

Mới Nhất Từ Chỗ Lặng Yên

.....


                                                                   








Nỗi Im Lặng giữa Chúng Mình _________________________






Từ một ngày ấy
Cũ như một dòng sông
Ngập đầy nỗi yêu thuơng
Em đã đến
Em tặng tôi viên kẹo bọc giấy rất đẹp
Tôi bóc vỏ viên kẹo,ngắm nhìn đôi mắt em đẹp
Bầu trời xanh cũng đẹp
Như những giấc mơ hồng

Viên kẹo ngọt mà tôi biết sẽ đắng ngắt
Từ những buổi mưa - em đi mất

Bàn chân em có đôi cánh
Bàn tay em có mảnh gai hoa hồng
Thứ trái cấm để tôi tưởng mình là một Adam
Adam thời đại mới vừa thành hình của những bức thư kiểu a còng
Eva mở trang thư ghi cho mình câu nhật ký

Viên kẹo ngọt
Nụ cười giả vờ ngọt
Tôi tưởng em ngọt
Như tiếng tỏ tình thời đầu tiên
Ngây ngấy từ mùi hương tóc em
Trong buổi tối ngồi sát nhau trong vườn


Và em chỉ như sương,như khói
Em tan loãng để thành ánh nắng cuối cùng trên mặt biển
Tôi vỗ về tôi,tự ủi an mình bằng tiếng sóng biển
Và bài hát " Bay đi cánh chim biển " của Đức Huy trở lại

Cánh hải âu và tiếng sóng vỗ
Tôi lạnh run từ một nỗi buồn hình như chỉ là cảm giác

Quán chiều ,mưa chiều lạnh
Ẩm mùi rêu mốc
Trên một trang sách kể chuyện tình yêu và tất cả những điều mâu thuẫn
( Tình yêu là sự kết hợp hoàn hảo nhất của nhũng ảo giác không thể nào hợp lý )

Viên kẹo ngọt của em ( hình như được nhập cảng vơí dòng chữ " made in china )
Chất ngọt ấy trở thành vị đắng
Điếu thuốc sau cùng tôi hút cũng trở thành đắng

Tôi biết mình chỉ còn lại chút nhỏ nhoi của trí nhớ
Để tìm một chỗ vắng vẻ nhất,và ngồi xuống
Tìm chỗ mịn màng trên bãi cát
Dùng ngón tay,nghuệch ngoạc viết tên em
Vẽ thử để khỏi mất trí nhớ về khuôn mặt em


Gió biển bay bụi vào lòng mắt
Mùi biển mặn chát
Hình như có giọt lệ nào trào ra cửa mắt
Hình như tôi cũng muốn mình trở thành đàn bà để có thể khóc dễ dàng
Hình như tình yêu biến người ta trở nên ủy mị
Từ một bài hát buồn tênh
Từ nỗi thinh lặng nơi em........



đăng sơn.fr







Mới Nhất Từ Chỗ Lặng Yên _________________________________






Hãy tặng cho nhau một khoảng nhớ
Từ bóng tối còn sót lại đầu ngõ
Con đường về buồn tênh - buồn tênh
Để tôi có thể nói vơí em
Một trong những điều rất thèm nói



Mà thôi,em
Sương giọt nhỏ qua thềm
Ánh trăng ngà và bài hát mà chúng mình hằng yêu thích :
" Hương ngọc lan "lúc nào cũng quyến rũ
Như lúc cặp tình nhân ghé môi,hôn nhau
Như một bài thơ kiểu tự do,khó đọc nhất

Thơ ,hình như,đọc thơ thì đừng dùng lý trí
Cả khi yêu nhau cũng đừng dùng lý trí
Hãy mù quáng
Hãy nhắm mắt
Hãy nhận thức thực trạng

Cả hơn 7 tỷ người trên quả đất
Dường như chỉ sót lại vài kẻ sống sót
Sau ngày tận thế

Nếu em và tôi
Có sự may mắn rủi ro cuối cùng ấy
Có lẽ,tôi sẽ lồm cồm bò dậy,tìm em
Lay vai em
Bằng ánh mắt mềm
Để nhũn người như chiếc giẻ rách ướt mem
Để thử yêu em thêm một lần nữa


Mà thôi - em - em
Con đường về nhà em
Hiện ra ở đầu ngõ
Hạt mưa đêm vừa rơi xuống
Tôi ghé sát em,nhìn cho rõ giọt nướt mắt
Để giữ lại,nhét vào túi giữ làm kỷ niệm


Ừ - thôi em
Chưa đến ngày tận thế
Mà đã nỡ lìa nhau


Ừ thôi,ừ thế thôi
Khi em quay đi,giả vờ cười
Tươi như thế mà héo úa lòng tôi

Tôi cũng vội quay đi
Thử làm một bài thơ ủy mị nhất để từ biệt


Và từ một chốn nào
Có khi nhớ lại
Đã một lần có nhau.....






đăng sơn.fr



   
 

Aucun commentaire: