.
CHÂN DUNG
của Người Tình .
------------------------------------------------------------ < <
Nếu muốn chụp ảnh hoặc vẽ hình người yêu, người tình của mình , ta phải có một nguồn ánh sáng đủ để soi khuôn mặt và hình dáng nhân vật .
Biết là rõ ràng như thế sau khi đã có rất nhiều người yêu , người tình bỏ mình ra đi - có khi họ nghênh mặt, quẳng lại chiếc giầy như ném vào mặt, hoặc họ tát cho vài cái sưng vều mặt mũi ở một ngày nào xưa - xưa .
Sau lưng họ , đằng trước mặt mình là những cơn bão tuyết , là gió lộng hoặc là mưa phùn - Lạnh ! Cóng và sau đó là cả một khoảng trời câm nín .
...
Ở một quãng đường , ai cũng cần có ánh sáng để soi đường đi .
Có những lúc, mình sợ thứ nắng chói chang nóng rừng rực của một mùa hạ thiêu đốt giữa buổi trưa nên tìm một bóng mát, ngồi hàng quán , gọi ly nước và ừng ực hạ hỏa . Ngắm nhìn thiên hạ qua lại trên đường phố và thấy vài cảnh tượng hay hay hoặc kỳ khôi ...
Có những lúc sau buổi chiều là bóng đêm xuống , thêm vài trận gió, trận mưa ngậm ngùi, lại thấy chán chường với cái bóng tối nhá nhem từ ngọn đèn đường trên hẻm vắng . Trở về nhà , tìm lại hơi ấm và nỗi lặng tĩnh .
Góc nhà , có ngọn đèn đủ sáng, có những quyển tạp chí, những quyển sách đang đọc dở dang . Mở máy nhạc, nghe dạo khúc dưong cầm, nghe tiếng vĩ cầm dìu dặt lại thấy nhớ, thấy thèm gặp người yêu của mình .
Nói thì phải làm . Nỗi nhớ ấy đang tràn đầy trong nhịp tim và trí óc . Mở cửa bàn giấy, tìm người yêu . Nói với nàng " anh nhớ em " " Anh đang thèm chụp ảnh và vẽ chân dung của em thêm một lần nữa "
Nàng dịu dàng lắm và nàng cười với cái gật đầu thấy mà thương ơi là thương . Nàng hỏi thêm một câu nữa :
- Đủ sức, đủ tỉnh táo sau một ngày làm việc để ôm em không ?
Là kẻ kiêu ngạo hay làm bảnh, mình gật đầu và bắt đầu yêu nàng .
Để yêu thương nàng như bao lần, đừng hứa hẹn, đừng thề thốt gì bằng lời đầu môi chót lưỡi . Hãy thật tình với nàng bằng những ngón tay được sai khiến bằng những ý nghĩ .
Nghĩ gì khi đang có nàng ? Trí nhớ hoạt động để nhớ lại những ánh mắt, những môi cười từ vài khoảng khắc trong ngày . Những sự việc bắt đầu bằng hình ảnh những người chăm chỉ với việc làm và yêu thích công việc của họ . Nhớ lại một tiếng kèn inh ỏi của kẻ nổi nóng khi lái xe với thái độ hung hăng làm người lái xe đằng trước cũng nổi cơn bực mình, mở cửa nhảy xuống đường cãi vã . Người bàng quang qua đường quay đầu quan sát tình hình để sửa soạn xem phản ứng của người đang bốc hoả , nóng máu .
Nghĩ gì khi đi ngang sạp báo, bật cười lặng lẽ khi thấy những cột báo đang ra sức, ra vẻ bảo vệ tự do báo chí với những khẩu hiệu in đậm ở trang nhất : " Je Suis Charlie " sau cái thảm họa chết người của toà báo Charlie Hebdo ? Báo chí cần sống vì tiền và thương mại nên chuyện bám víu vào những thảm cảnh và tin giật gân là chuyện phải làm của họ . Kệ họ . Mình không nhào vào tiệm mua thêm để nhét vào đầu điều đã đọc thuộc .
Đến với người yêu của mình thì trân trọng . Ngắm nàng , nghe sự im lặng của nàng và viết điều cần viết . Nàng hiểu . Bởi thế nàng chung thủy ở lại với cái tên " nguyễnthịChữNghĩa " rất ấm, rất tình .
đăng sơn.fr
.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire