mercredi 21 janvier 2015

( ) Cà Phê ( ) 22.01 -














ngày của CÀPHÊ 


------------------------ by đăng sơn.fr & Nhỏ thị Nhóc .










     Lâu lắm rồi, chẳng ai gặp nhau . Khi gặp lại thì vui lắm . Vui cỡ ngày hội lớn . Con bé cao thêm được chút nị ( cỡ 1 cm ) , tóc lửng lơ ngang vai . Hai con mắt ,cái miệng vẫn thế , ngó bướng bỉnh như thằng con trai ế bồ .



    Con nhóc toét miệng đóng phim bộ với nụ cười tươi , lúc này nó biết cười cả bằng mắt và nó dụ khị kiểu làm tiền :


- Chú thấy sao ?

- Thấy gì ?


- Thấy cháu viết văn ra sao ở bài Cà Phê ?



    - Uh ! Uh !


   - U   U như thế là sao , chú ?




    Chú nhìn Nhóc, giữ yên lặng chừng 20 giây , mời Nhóc ngồi trước mặt, gọi  hai ly cà phê và 5 viên đường trắng muốt . Nhóc thông minh , nhóc hiểu tại sao có 5 viên đường .   Bài văn mới nhất của Nhóc  nói là uống cà phê không bỏ đường . Bài toán 5 viên đường được dàn  ra trước mặt ở bàn .


       Chú cho một viên đường vào ly của mình , khiêu khích Nhóc . Nhóc lì, lắc đầu ực cà  phê đen không đường . Chú khiêu chiến ở ngụm cà phê thứ nhất :


     -    Nhóc con ! Chú nghĩ là nhóc bắt chước cách hành văn của chú ( ! )


   -   ! ??????


    -   Nói cho chú nghe . Nhóc đã viết bài  cà phê trong vòng bao nhiêu phút ? Viết trên phím chữ bằng bao nhiêu  ngón tay  ?




    Gió lùa vào mắt và mái tóc cao bồi . Nhóc im im suy nghĩ như muốn tìm cách nói dối .


   Chú dùng thì giờ đọc lại cách lý luận của tay viết trẻ và cách xê dịch những dấu chấm, dấu phẩy trên toàn bộ câu viết .


  Chú biết là Nhóc đang có sự chuyển hướng ở cách viết : Lấy những sự việc  rất bình thường, đơn giản  và thả vào đó những ý tưởng để làm nên câu truyện và mạch văn . Đó là cách viết giản dị kiểu của chú .: Từ một điểm sáng, lấy bóng tối màu đen và màu xám pha vào để dẫn   mạch truyện và thường trực đặt vấn đề bằng những câu hỏi ....


( Kỷ thuật viết để dẫn  chuyện là cách đặt câu hỏi để người đọc tìm câu trả lời như đang đấu trí với người viết  )


 Chú gọi cho Nhóc ly cà phê thứ 2 rất đậm . Chú biết Nhóc sẽ uống không đường .


  Chú xúi Nhóc cắn vỡ một góc  của viên đường,  ngậm lấy trong vài giây và thử nhấp ngụm cà phê .


- Bé con thấy ra sao ?



      Nếm gì ? Ngộ ra điều chi ?




     Đó là một trong những phương trình để giải mã cho  con toán tình ái : Tình yêu phải có vị ngọt ngào và vị đắng sẽ đi sau - Ngọt và đắng là hương vị phải có để biết thế nào là tình yêu .


 ( Nhưng nếu đặt  quá nhiều câu hỏi trước khi dấn thân thì sẽ chẳng ai dám chạm vào những cái gai của hoa hồng - )




    Hoa hồng tượng trưng cho tình ái . Viên đường là ẩn dụ của những lời hẹn hò ngọt ngào .


 Nhìn cánh hoa hồng, uống một hai ly cà phê và có bàn tay trong bàn tay giữa ánh mắt là sự thú vị . Đừng hỏi tình mình sẽ ra sao ngày mai .


 Hãy uống rất chậm rãi ly cà phê của mình và sống với hiện tại . Zen ! 


Zen !










--------------





Vì con bé ấy đã viết như sau :



" .....................



Cà phê
Em thường uống cà phê đen. Người ta mà định thêm đường là em thét ngay.

Cái vị đắng nghét đó, em chẳng thèm đâu. Cũng chẳng là vì em uống để làm ngầu. Các nhà báo nói caffeine tốt cho sức khỏe, ngừa ung thư vú, hơn nữa theo dự đoán, nó sẽ là thần dược chống béo phì cho tương lai. Tốt nhất là uống không đường, không sữa, không đá luôn càng tốt, và nếu có thể thì uống luôn khi đang sôi.

Con gái nghe vậy ai mà không ham. Em cũng vậy!

Uống riết rồi quen, cũng chả còn quan tâm nó đắng hay ngọt. Có những hôm lòng vui phơi phới, em tưởng như anh chủ quán đẹp trai thấy em xinh xắn dễ thương lén để thêm ít đường. Nhưng hôm nay, buồn lắm, vị cà phê đắng một cách đáng ghét, đến nỗi cái đầu em cứ lẩn quẩn “không uống cà phê nữa” nhân một ngàn lần.
* *
*
Thỉnh thoảng, có ai đó nghêu ngao:

“Cà phê đắng bỏ đường thì ngọt
Tình đắng rồi biết bỏ gì đây?”


Tình yêu, khi còn đắm đuối nồng say, làm cho con người cứ ngỡ cả thế giới này đâu đâu cũng đều là mật ngọt. Thầy tôi kể, có một bài nghiên cứu khoa học chỉ ra rằng, kết quả học tập của sinh viên phụ thuộc vào nhiều yếu tố, dạng như phương trình:
S = αx1 + βx2 + γx3 + …
trong đó:x1, x2, x3...: là biến số ảnh hưởng đến kết quả học tập
α, β, γ...: là hệ số chỉ ra độ mạnh yếu trong tác động tích cực (dương) hay tiêu cực (âm) của một biến số
Điều đáng chú ý trong nghiên cứu này là, biến “có người yêu” mang hệ số dương. Nghĩa là, khi có người yêu – chân chính, kết quả học tập của em sẽ nhích lên một chút. Một chút thì một chút, thịt muỗi cũng là thịt mà.

Có người yêu, cũng tuyệt đấy chứ! Người đi trước vẫn thường khuyên: “Đời sinh viên mà không yêu thì phí!”

Nhưng đời mà, muốn có được cái gì thì cũng phải đánh đổi, phải chấp nhận những rủi ro có thể xảy ra. Tình yêu, ai dám chắc nó sẽ mãi bền đẹp. Biết đâu, một ngày nào đó bất ngờ vỡ nát như “mộng thủy tinh”. Yêu rồi, không phải ai cũng dễ dàng quên được người cũ, và cũng khó hơn để mở lòng đón người mới. Càng yêu nhiều bao nhiêu, càng khổ nhiều bấy nhiêu. Thời gian có thể xóa nhòa vết thương, nhưng sẽ để lại sẹo.

Nghe cũng có vẻ ghê ghê. Vậy rốt cuộc nên yêu hay không?

* *
*

Có quá nhiều định nghĩa tình yêu. Nhưng có một điều chắc chắn, tình yêu chẳng bao giờ là hoàn hảo, chẳng có cái gì hoàn hảo tuyệt đối cả. Mà, cũng đâu ai ép mình phải yêu-một-ai-đó.

Thôi thì, cứ cùng nhau nhâm nhi một ly cà phê đen, ngày ngày đón chờ những cung bậc vui buồn của kiếp con người vậy.

 by TrăngNướcViệt - NamLyNguyệt - VipTruyên. vn








...

 CÀ PHÊ DỞ
 cho kẻ hay phàn nàn



.................................................






   Uống cà phê là cả một nghệ thuật . Khi rãnh rỗi thì hẹn nhau và tìm cho mình cái quán để tán chuyện . Quán phải để nhạc nho  nhỏ , tình tình để có thể nói chuyện .



    Nói chuyện với nhau cũng là cả một nghệ thuật .

   Gọi cốc cà phê ( bỏ đường in ít hoặc không bỏ tí đường nào )  chầm chậm nhâm nhi , nhìn thẳng vào mắt người đối diện, tai thong thả nghe  đoạn nhạc nào đó ( chẳng hạn như .. Ưóc gì nhà mình chung vách , anh khoét tường, anh  đến khênh em .. )


    Sến quá và sến đến nỗi không chịu được - Phải vậy không ?


  Khi nhấp ngụm thứ nhì , đăng đắng . Hỏi con  nhỏ :

- Lúc này nhỏ ra sao ? Tình nhiều hay tình ít - Nhỏ ?




   Biết ngay mà : Con nhóc nào cũng thích nghe chuyện tình và chuyện ma nhát con nít . Nhìn hai con mắt mở to như hạt nhãn là tôi biết Nhỏ thích nghe gì , hỏi chuyện gì .


     Trời ! Trời ạ ! Tưởng cái gì , chuyện tình yêu nào cũng xưa như trái đất : Nhỏ  ra cổng trường , ngó ngang ngó dọc để  coi có thằng khờ nào đi theo nhỏ không ( thằng nào khá đẹp trai thì Nhỏ khoái cho dù chẳng biết nó là ai, là cái quái gì ) Thằng nào  xấu xí kiểu đầu gấu thì Nhỏ quay phắt đi . Chuyện nhỏ - chuyện bình thường mà thôi .



 Nhỏ uống cà phê đi , kẻo nguội . Nhỏ ngồi ngoan nghe nhạc đi ( tấu khúc của Chopin đang dạo đến đoạn người ta hẹn hò nhau ở cuối con dốc - Mưa + Gió - Mưa màu xám )


 Nghe nhạc đi,  nếu cần nhắm mắt để nhạc hay hơn thì cứ tự nhiên . Miễn là Nhỏ đừng tò mò, đừng bắt chú kể về những chuyện tình xưa kia ngày chú còn áo trắng .




 Nhỏ nè !


16 tuổi, chú mơ, mơ màng màng, chú theo người ta mỗi chiều tan  trường , người ta không quay lại nên chú có những bài thơ đầu đời để gửi báo .  Thời ấy chưa có Sờ Mặt Phôn, chưa có SMS của Internet nên những mối tình học trò cò cưa và đẹp hơn bây giờ .




-     Tại sao đẹp hơn, hả chú ?



     Nhỏ hỏi thấy khờ, thấy ngu hết biết .


   Nhỏ cứ thử tưởng tượng là mỗi buổi chiều, nhỏ nhớ nguời ta, nhỏ đạp xe lè lưỡi lên con dốc có đầy hoa vàng . Đến nhà, bấm chuông , gõ cửa, chẳng ai trả lời , lại lủi thủi đạp xe trở về .  Hoặc là khi mình viết cho nó một bức thư dài chừng 2 trang giấy, rồi mình về nhà, hồi hộp chờ nó đọc xem nó trả lời ra sao .   Tình không ? Tuyệt không , nhóc con ?


   Nhỏ lắc đầu , chè môi :


- Khôngggggggg !





    Chú nghe chữ ' Không ' quá cà chớn ấy . Giận lắm, gọi thêm 2 ly cà phê , nhỏ nhẹ trách Nhỏ :


   -     Thời đại này quá tân tiến nên cái gì cũng phải muốn là có ngay như fast food .   Chả còn gì là tình tứ . Hồi đó, muốn nói thương , muốn nắm tay người ta thì phải lấn cấn vài tháng sau . Run gần chết . Muốn đứng tim luôn chớ chẳng phải chơi .



 -   Còn bi giờ thì sao ?




    Chú ớn ! Chú sợ . Vì người ta yêu và bỏ nhau như ăn cơm hàng ngày .   Còn Nhóc thì sao ?



 Nhóc im ru im rù . Chú hiểu và chú biết tại sao Nhóc viết và Nhóc muốn làm nhà văn .


        Mai mốt kia - Nhỏ sẽ lớn hơn chút nữa . Nếu Nhỏ nhận được một cái message ngắn gọn của kẻ kia khi hắn muốn chấm dứt cuộc tình với nhỏ . Ngồi một mình với cái màn ảnh trong bàn tay, gọi ly cà phê đen ( có lẽ Nhỏ sẽ bỏ vào tách 3 viên đường ) Vì Nhỏ hiểu là tình yêu có vị đắng .


    Đắng như lời phàn nàn của  kẻ biết thế nào là thất tình .






 đăng sơn.fr








...
dangson.fr

Aucun commentaire: