.
viết để DỊU MÌNH .
_____________________________________________
Ngày xưa, cha tôi là người rất nóng tính và tôi lây cái nóng tính ấy .
Khi nóng tính , nóng giận thì nguy hiểm cho mình và cho người . Rất nguy hiểm theo câu " No mất ngon, giận mất khôn "
Đối diện với chuyện đời, chuyện người, lắng nghe, lắm lúc tôi lại nhớ đến cha mình và cùng một lúc muốn nổi cọc . Sau này, tôi phải tập tu hành, tu tâm . Biết là vào nhà dòng, vào nhà chuà, chẳng có Chúa Phật nào thích chứa tôi . Vì tôi đã rất hư đốn ( tôi hay kỳ kèo trả giá với bề trên )
Thui thủi mãi ở ngoài cửa nhà thờ, nhà chuà ,thấy nản, thấy chán đời ,tôi đành mở trang chủ đề mang tên " Viết Để Làm Gì " và gõ chữ để tập tu .
Tu mải miết và không biết cho đến ngày nào được xuống núi < Không phải đề hành hiệp như trong truyện kiếm hiệp <
Ở những trang viết, tôi trải lòng . Có những kẻ không nhận, không tử tế với lời thân ái , chào hỏi của mình < tôi nhìn thấy < Tôi đành dùng cái nút XÓA để có thể quên họ . Nhanh chóng mà quên như kiểu sang trang .
Đã đành - Thôi đành viết để làm dịu mình .
đăng sơn.fr
...
< Đừng tỏ tình cảm quá nhiều để mất thì giờ vô bổ .
( Ngạn ngữ năm con Ngựa )
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire