lundi 26 août 2013

VIẾT _


.        






   Có Nhỏ kia,kiểu ba trợn,hắn hỏi tôi :

- Có khi nào anh chán viết không,anh?


Hỏi lạ !

- Chán chứ. Viết gì mà ngày nào cũng viết? Chữ đào bới ở đâu? Đã có bao nhiêu triệu triệu quyển sách đã đầy chữ? Bao nhiêu cuốn tạp chí chi chít hình ảnh và chữ nghĩa dù có lắm khi chỉ là rác của văn hoá tạm bợ ?


Chán viết ư ? Có chứ - Nhiều khi.




đăng sơn.fr






B
ỤP hay HÚC   ?





Nhận thư cô bạn nhỏ . Cô than phiền :


   " ..... Họ đang biến diễn đàn thành một cái rạp hát diễn hài . Ở ngay trong chủ đề thơ của em,họ vào nhí nhố .... Có lẽ em sẽ rời diễn đàn ấy .... "



   Tôi im lặng khi cô bạn xúi  dại tôi vào đọc để viết thêm những bài Húc dưới tên Ngụy Húc .



   Nể tình cô em quá nhạy cảm ấy. Tôi viết tàm tạm ( nhưng lòng không vui )  :








CHUYỆN LINH TINH .

______________________________________________________




. BỤP .


  ' Tao bụp mày - Mày gõ tao - Tao giận,tao chửi mày là đồ " Vô Văn Hóa "



...


Sáng ngủ dậy,mở net, đọc nhầm  những chuyện linh tinh như thế giữa những người viết với nhau ở một diễn đàn học thức .

Sau  câu viết kiểu choảng nhau như thế,có  tên khác vào viết kiểu tháu cáy,đâm thọt ,đổ dầu để xem họ tiếp tục húc nhau và bụp nhau bằng chữ .



Đọc lướt xong - thấy sợ - Thấy thèm húc, thèm bụp .


Mà thôi . Chữ nghĩa thì nên quý trọng . Không phải để viết  chuyện tào lao,linh tinh .

   Tội nghiệp chữ .


   đăng sơn.fr



 __________________________________________________________________





NHẠY -





Khi đổi trời - Vừa mưa đó rồi nắng đó,người ta nhảy mũi cảm gió ,nhức đầu . Chuyện thường mà thôi . Gió thì mặc thêm áo để tránh gió . Đang nắng mà trời mưa ập xuống thì mình né vào mái hiên chờ tạnh mưa ...


   Đơn giản thế thôi .



Vào một diễn đàn ,tìm điều hay ho để đọc . Buồn buồn thì tìm những chủ đề có tải nhạc mà nghe ( nhiều người chọn những bản nhạc rất hay để tải lên như một chia sẻ về  thế giới âm nhạc ) _


Ở mỗi chủ đề của chữ viết,hình ảnh,âm thanh là một thế giới riêng biệt . Thích  thì ghé lại đôi ba lần,thấy chủ trang viết lịch sự,nhã nhặn,ân cần thì ta có thể để lại vài lời thăm hỏi ,cảm ơn .


Thế giới của net cũng y như thế giới thật  của một xã hội thật ngoài đời :

Những ngôn từ,những bộ mặt có  sự thành thật và có sự giả dối màu mè . Có khi thấy thế mà không phải thế . Sự chân thật là điều quý với một vài điều kiện là  cần thật sự  bền  vững với năm tháng .


Cũng có khi ....   Đang mưa,rồi nắng . Cũng lắm khi mưa nắng hiện rõ trên một cung cách không bao giờ vững vàng để có thật .... Mưa nắng làm sổ mủi ,nhức đầu,những tấm lòng không có thật cũng làm sổ mũi ,chóng mặt .



Tôi không đội nón,che dù ở những chủ đề viết của mình . Tôi ghét  những cái mặt nạ bình phong . Và tôi đã tìm được một  thứ  thuốc tiêm chích ngừa để dày dạn hơn khi muốn diễn đạt và một khi đã đặt rõ ràng những  ý tưởng của mình trên mặt chữ thì tôi không trở lại để xóa bài viết ( trừ một vài trường hợp  trở  lại để xóa bài viết ở một trang nào đó vì quá thất vọng về tình  giao lưu với một kẻ mà mình ngỡ là nhã nhặn thành thật  ! !   )




Dùng sự nhạy cảm của tâm hồn để viết - Ok . Nhưng nhạy cảm với điều bạc bẽo thì KHÔNG .




đăng sơn.fr






  * BIẾT



Biết để biết .

Biết có khi chẳng để làm gì nhưng có khi phải học để biết .

Học và hành đi đôi nhưng có khi không hành xử đuợc như mình đã học ( cho dù là học lóm )


Quay đi,quay lại thấy buồn cười để phì cười . Cười xong,nín cười để thấy phục theo nhiều cách :


Phục người điềm đạm ôn tồn khi đã dùng cái BIẾT của mình để ứng xử theo một cách mềm mỏng ( Sự khéo léo của cái BIẾT )


Phục người có số vốn học thức và biết mang kiến thức đã thâu nhập ra để phụng vụ đời .


Thế nhưng - Bên cạnh đó sự hiểu biết ,có kiến thức mà quá ra vẻ cao ngạo thì chữ BIẾT thành ra chữ Không BIẾT .



Gặp những loại cao ngạo như thế,đành theo cách người xưa về nhà ,nói chuyện với cái đầu gối để hỏi nó - Thầm thầm :


'' Đầu gối nè ! Có khi nào mày khôn hơn tao ? "


Ngón chân cái thấy Đầu Gối bị bí - Trả lời hộ rằng :


- Nó không phải là
hiền triết khôn ranh hơn ngón chân cái.



BIẾT nhưng thật ra Biết chẳng bao giờ đủ .




đăng sơn.fr
        
                                        

Aucun commentaire: