.
Cái khó nhất khi chụp ảnh là bắt được và hiểu được ý nghĩ của người mẫu ....
Ngày hôm kia , người bạn nhiếp ảnh gia nói khi tôi hỏi ông :
- Nếu chụp chân dung , làm sao để tấm ảnh có hồn ?
- Nhìn vào ánh mắt và chờ đợi ...
- Có nghĩa là nếu ánh mắt vô hồn thì tấm ảnh của mình là điều thất bại .
- Mỗi dân chụp ảnh có cách chụp để diễn đạt rất riêng .
Ông nhiếp ảnh say sưa nói .
Một chốc sau, ngừng nói, ông nheo nheo con mắt :
- Ngôn ngữ của bạn có nhiều màu sắc và hình ảnh .
2 tay chơi ảnh nói chuyện như sợ không đủ thì giờ để nghe và nói .
Khi rời nhau với cái bắt tay rất chặt ,tôi ghé thương xá, chọn mua 2 cái memory cards loại mạnh nhất .....
1 cái để quay phim HD - Cái kia để chuyên ghi lại ánh sáng và sẽ tận dụng tối đa vì tôi không bao giờ dùng PhotoShop để chỉnh lại hình ảnh ...
Trong những thứ bóng tối cho dù là đậm đen nhất, nếu chịu khó tìm kiếm, ta sẽ có một vài điểm sáng .
Ở trong tâm trí những kẻ tội đồ , ta vẫn có được một điểm sáng còn sót lại của lương tri .
Ngày hôm kia, kẻ tội đồ xuống giọng : - Tôi biết tại sao tôi giết người - Vì tôi nuôi lòng hận thù loài người...
Psychologie là điều phức tạp như sự chuyển động giữa vùng tối và vùng sáng nhất .
Ở một kẻ chụp ảnh, hắn dùng sự im lặng và sâu nhất khi hài hoà giữa 2 nguồn ánh sáng ấy ....
Hắn không thể vẽ tranh với những gam màu diễn tả tâm trạng . Nhưng hắn lợi dụng ánh sáng để chụp bắt lấy một khoảng vội vã từ ánh mắt chân dung .
Hắn chụp ánh mắt người yêu cuả hắn bằng tất cả sự rung động của cậu trai mới lớn khi đến đón nàng học trò ở cổng trường ...
Hắn không thể bắt nàng cười khi nàng sắp khóc .
Hắn chờ và kiên nhẫn như gã thợ săn . Hắn khiêu khích nàng để nàng cười bằng giọt lệ của chính nàng .
Từ giọt lệ ấy , hắn cũng muốn khóc theo nàng .
Rời người yêu, chuẩn bị máy móc và những thứ cần thiết để về lại quê cũ .
Hắn phải đi bộ rất lâu với chính ý nghĩ thật nhất của mình .
Đứng nhìn hai bên bờ giòng sông, tai nghe tiếng mái chèo khua của người dân lam lũ, hắn sẽ chụp gì ? Ra sao ?
Những nếp nhăn, những cánh vai gầy guộc ấy .. Có phải là ký ức ngày xưa hay là hiện thực của bây giờ ?
Hắn đọc gì ở ý nghĩ từ ánh mắt của cụ già ?
Hắn đoán được điều gì ở những cô gái loại tân tiến hở ngực, hở mông ngồi trên những chiếc xe hai bánh ở khu phô thị ? Hắn chụp gì để có chữ tương lai ( Vòng tiến tới ? )
Tất cả những ánh mắt đều biết nói và cái khó là làm sao cho họ nói thật tình sau những cái chớp mắt do dự ?
Cái máy ảnh không có trí tuệ vì nó chỉ là công cụ .
Chỉ có ý nghĩ và cái nhìn của người cầm máy mới có thể thể hiện ....
Người ta có thể nói dối :
- Tôi yêu quê hương tôi .
Nhưng chỉ có ánh mắt khi quyết định ấn ngón tay giữ lại hình ảnh mới là sự thật .
Từ những hình ảnh đã ghi nhận, khi trở lại, đưa cho người yêu mình xem lại trong nỗi lặng yên .
Ta hãy đọc ý nghĩ trong đôi mắt đẹp của nàng và ta sẽ hiểu độ sâu lắng nhất trong tâm hồn nàng .
...
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire