vendredi 21 mars 2014

** THÍCH * ( Quán Nhạc CHÚNGMÌNH )

.










Hình ảnh đã đăng
dangson.fr







1.   (   THĂM NHAU )



Gặp Nàng - Nàng hỏi thử ( như chọc quê ) :

- Bữa nay vui hay buồn ? Hôm nay có nổi  quạu không ?


- Hỏi mần chi ? Tôi vui hay  quạu thì mắc chi đến em chớ .


- Bộ hỏi không được sao ?

- Thì cứ hỏi nhưng đừng chọc quê tôi . Vả lại em và tôi là người Dưng .


- Ơ ! Ơ ! Thì là người dưng . Người gì thấy đáng ghét, khó chịu, hay quạu . Ai mà chịu đời cho thấu ? !




   Nói vậy cho vui  mà thôi . Đâu phải ngày nào mình cũng cạu cọ, đâu phải lúc nào cũng nhăn nhó như bầu mây xám trên kia . Có những nụ cười rất thật, rất chân tình . Miễn là ta còn nhớ đến nhau để ghé thăm nhau .....




2. ( THÍCH ... ° )




Hầu như ai ai cũng biết mình thích gì ở đời này :   Thích quần áo, thích ăn diện, thích đi chơi, nhậu nhẹt, thích  dê nhau, yêu nhau ....


Tôi cũng thế. Tôi thích đủ thứ, thích đến nỗi không biết nhét những cái THÍCH của mình vào đâu trong một ngày . Và biết rõ là mình thích cái gì ở một ngày nắng ấm .


Không thích những cái lằng nhằng, tôi đưa nàng rời bãi nắng khi đi ngang một quán nước, có để nhạc. Nghe tiếng dương cầm đang chơi những notes của bài Feelings kiểu Jazz, tôi nắm lấy bàn tay nàng . Chọn hai chỗ ngồi ở góc quán, mắt hướng về chỗ có những ngón tay đang chạy trên phím trắng .

Tôi yêu lắm  bản nhạc Feelings từ những nốt nhạc mở đầu và đã nghe rất nhiều version từ các lối chơi, các thứ tiếng , nhưng không bao giờ thích kiểu Phiêu Linh của Nina Simone vì lý do riêng ở sự nhạy cảm của mình .


"  

Feelings, nothing more than feelings,
trying to forget my feelings of love.
Teardrops rolling down on my face,
trying to forget my feelings of love.




"

Cái ông pianist  đang gõ phím cũng đang bắt chước Nina gầm gừ, đánh vần chơi phiêu phiêu ... linh . Hát xong, có nhiều người trong quán vỗ tay, huýt sáo khen tặng, tôi ngồi  yên , hai bàn tay không nhúc nhích .

Nàng thấy tôi nhăn   :

- Sao anh ? Không đủ đô để phê há ?

Lắc đầu : - Em thì sao ?


Nàng cũng lắc :
-Chả thích tí nào .- 


Phì cười, vì rất " thích " câu nói  " chả thích " tí nào như thế .



   Không cười nữa - Lại im bặt khi nghe ông nhạc sĩ gõ tiếp bài Petite fille au soleil của chàng ca nhạc sĩ Christophe . Lần này thì THÍCH . Thích lắm . Thích quá để tìm những ngón tay đang nằm cnh ly tách .



     Khều nhẹ những ngón tay ấy, nói với chúng :


   " Mời em ra piste khiêu vũ với anh . Vì anh đang thích, đang lim dim mắt . Ông ấy đang nhả nhạc từ hồn .Piste nhạc của anh là mặt bàn gỗ gụ bóng lẫy từ tia nắng ngoài  cửa vừa hắt vào . Nắng đậu trên thành đĩa tách, nắng nói với em những lời tình nhất mà anh chưa hề bao giờ biết nói với em ....


      Anh đã rất vụng về ở ngôn ngữ, anh chỉ biết viết . Nhất là để câu viết không trở thành một loại ngôn ngữ quá sến hoặc quá cầu kỳ phức tạp, anh dùng âm nhạc và viết cho em theo cách của anh.   Miễn là em " T H Í C H  "








  đăng sơn.fr



.... 

2 commentaires:

Unknown a dit…

Anh Sơn ạ,

Phố đã rảo bước trên vườn hoa CHÚNG MÌNH của anh hằng 4,5 tiếng đồng hồ để ngắm, để thưởng thức, để nghe, để đọc...mà trễ cả giờ ăn, giờ ngủ...hihihi...con bé mê mẫn quá đi rồi.

Thê giới này , nếu có toàn những người còn đọng lại những tâm hồn thơ mộng thì làm gì có chiến tranh anh hở ?

Ráng giữ mãi blog CHÚNG MÌNH- NOUS như thế nhé anh


ĐP

nds a dit…

.






< Cám ơn Phố hay ghé thăm .


Tình thân nhé .


nđs





.