.
TÌNH CỦA ÚT ÍT . ______________________________________________
Đây không phải là cái tựa viết theo style của Nguyễn Ngọc Tư ( Nhỏ ấy ở nhà quê phía Cà Mau,chân chất thật thà nên hay viết văn có tiếng vịt kêu cạp cạp và văn cô bé hay có mùi sông, mùi nắng ... Và dĩ nhiên là những dòng chữ của NNT Cà Mau không có một tí ti sexy nào như chuyện dưới đây - ) ***
Trưa cuối hè,gió mơn man rười rượi trên bờ sông ngập bóng cây .Hai cô bạn đi cạnh nhau vì không muốn ngồi lại ăn trong văn phòng .
Cô kia nhìn Út , thăm chừng :
- Mặt mi thấy không vui như mọi bữa . Cái mặt chầm dầm thấy ghê . Bộ mi có bầu hả ? Chà ! Mấy tháng rồi há con gái ?
Nó nghịch ngợm,thò tay sờ bụng Út làm cô dẫy nẩy lúc lắc thân mình sợ nhột :
- Con quỷ . Mày nói cái gì kỳ ?
- Sao kỳ ? Có người thương mình,tặng mình cái bụng thì có gì kỳ .Hay là mày lừa chả,mày cặp với thằng tây đen nào ,nhỏ ?!
Đang khó ở trong người,nghe cái giọng hỏi cung vậy mà làm Út bật cười .
- Tao phát sợ cái ý nghĩ tầm bậy của mày,con khốn ơi !
- Chứ sao ? Khai đi ,tao muốn nghe ,tao thề là kín miệng .
Út ngần ngừ :
- Tao nghi chả có mèo,chả bay lạng .
Đúng là đàn bà, nghe thế,hai con mắt kia sáng như hai đèn ô tô . Môi nó mím lại làm như chàng của nó đang vụng trộm đâu đó . Con bạn hỏi tới,hỏi lui cho ra lẽ để bày chuyện cố vấn đánh ghen ,bắt quả tang trận .
-Mày có dò số trên phone,dò messages , lục túi áo,túi quần hắn không ,mày ? Tao thấy cái mặt chả gian lắm nha ...
- Hèn !
Con bạn ngớ mặt :
- Mày nói ai hèn hả ? Hắn hay tao ?
- Tao nói là tao hèn nếu tao rình mò,lục lạo quần áo , bóp ví .
- Chứ sao mày nói là nghi hắn loạng quạng ? Có tật giật mình đa .
Tự dưng Út thấy ghét con bạn có vẻ ký giả nhiều chuyện . Biết vậy ,mình im thin thít . Đúng là lắm thầy nhiều ma .
Út ngừng nhai bánh,khều con bạn đáng ghét : Nè mày ! Nếu mà kép mày cà chớn,đào hoa,mày làm sao ?
Con quỷ mím chặt môi phát ra tiếng gừ gừ như chó đói . Nó lên đạn ,mắt long lanh :
- Tao bỏ nó cái rụp . Tao cặp ngay thằng khác ,đi nghêu ngao truớc mặt nó cho nó tức chơi . Mày dám vậy hông ?
Út lắc đầu,nhìn lên đám lá trên đầu . Buổi trưa ngã nắng ,chếch ánh sáng về phía bên kia sông . Hình như có tiếng gà o o đâu đó xa xa .
Út yêu anh quá nhiều .Làm sao Út bỏ anh cái rụp được kia chứ . Út chỉ thấy ngứa mắt khi thấy mấy con nhóc học viên xúm xít cười cười nhả nhớt chung quanh anh . Nhiều buổi tối,Út không thấy yên dạ,lái xe đến lớp anh dạy , ngồi yên trong lòng xe chờ giờ tan lớp . Thấy anh vẫy tay chào mấy học viên . Thỉnh thoảng có đám xúm lại nói cái chi chi đó rồi tan hàng . Út chờ xe anh rời bãi đậu,lái theo anh từ xa .
Có lần, ở một ngã tư,thấy xe anh biến mất ,Út loay hoay ngó tới,ngó lui ,chẳng biết làm gì ?
Khi cô lái xe về nhà thì thấy có ánh đèn xe chớp tắt ngay đằng sau đít xe . Là anh .
Anh mở cửa xe cho Út . Cười kiểu tinh quái . Út ngán nụ cười nửa miệng của anh .
- Nhỏ nà . Nhỏ bị bể mánh rình rồi . Nhìn vào kính chiếu hậu,anh đã thấy em theo xe anh từ ngã tư đèn đỏ . Hơ Hơ . Nhỏ làm thám tử tư từ lúc nào ?
Út quê ! Định chối biến mà không thể nào dấu sự lúng túng trong đôi mắt . Anh dịu dàng choàng vai Út, dắt vào nhà .Anh ấn ngón tay vào máy,vặn nhạc rất nhỏ . Tất cả đều yên tĩnh trong căn phòng khách có hai ngọn đèn màu hồng sát tường .
Thấy cô ngồi im ru ,bẽn lẽn như con trẻ bị bắt quả tang đang ăn vụng,anh bẹo má cô , phì cười :
- Mẹ bé ngày xưa có hay ghen không bé ?
- Ba của em làm công chức bàn giấy, không đứng trước các học trò trẻ như kiểu anh .
- Út lạ quá ! Anh hỏi về mẹ
em, em quàng qua chuyện nghề ngỗng của cha .
- Thì là em trả lời theo kiểu gián tiếp ấy mà . Cha em không bị nhiều cám dỗ thì mẹ không mất sức để ghen . Dzị mà cũng không hiểu .
- Bé nè . Bé biết tại sao mình ghen tương không ?
Anh lại rất gần Út, nhìn sâu vào trong mắt . Hai đầu mũi chạm nhau :
- Tại vì mình thiếu sự tự tin ở mình .
- Dạy em đi . Làm sao ?
- Tại sao em không tin tưởng anh ?
Câu hỏi làm Út ngơ ngác . Không lẽ hắn nổi giận ? Trông cái mặt hay đóng kịch, Út thử đoán ý nghĩ của hắn ( Trong giờ phút này,Út đang cố gắng tìm thử một vài điểm đáng ghét của người yêu nên gọi hắn trong đầu là hắn - Không là chàng cái khỉ khô gì ! )
- Uh ! Uh ! Người ta nói là chớ cả tin vào đàn ông mà . Đúng không ?
Anh tắt ngọn đèn bên tay trái của góc tường ,anh nắm tay Út ,đi chậm rãi ra cửa vườn . Hai đứa ngồi cạnh nhau,sát nhau . Ngửi một thoáng mùi hương đêm dịu dàng ,anh kể cho Út nghe chuyện trăng hoa ngày xưa của cha anh .
Anh là thằng bé nép sau khe cửa,nghe tiếng mẹ tra khảo,tiếng mẹ khóc,tiếng cha gầm gừ . Những chữ hận, những chữ chán nản ...Tiếng ly tách đổ vỡ trong căn phòng khách,tiếng đòi bỏ nhau .
Thằng bé 8 tuổi đã rời khe cửa,chạy ù té trong bóng đêm đặc quánh ngoài vườn . Nó ngồi nhìn ánh trăng trên mặt hồ . Nghe tiếng ểnh ương gọi réo rưng rưng . Thằng bé khóc . Âm thầm .
Út gục môi vào gáy tóc anh,nghe giọng anh trầm trầm . Nắm chặt bàn tay anh rất lâu ,cô sờ ngón tay vào má anh .
- Tha lỗi cho em khi em ghen bậy bạ, khi em hay nghi ngờ anh nha anh . Con trai có nhiều khi lỡ giống cha mình .
- Bộ muốn xin lỗi là cứ tỉnh bơ mà xin hay sao ? Mình làm người khác tự ái,bị thương rồi lại xin lỗi này nọ .
- Thôi mà . Hiểu mà .
Cô quàng lấy vai anh,lúc lắc bờ vai rộng . Cô ngoạm lấy vành tai anh :
- Anh mà bỏ tui . Tui giết anh chết,tui chết theo .
Anh le lưỡi . Rùng mình . Ai bỏ ai,ai ở lại ,làm sao biết .
Ánh trăng đã khuất sau quãng mây đen kéo đến . Hình như đêm nay sẽ có một cơn mưa đổ xuống như đài khí tượng nói . Cô nàng run run vì ngấm lạnh .
Út đứng dậy,thì thầm ,thì thầm. Giọng nhung :
- Tui lạnh nè mình . Mình biết cách làm tui ấm không ? Tui hết ghen rồi nè .
Anh gật đầu,cúi lưng,bế cô vào nhà .
đăng sơn.fr