jeudi 5 juillet 2012

NhữngBàiThơChưaĐủMơí





MÀU nắng nhớ nhau __________________

m&n - @eve



Dầm dề là đã cơn mưa
Mưa về chỗ ấy, chỗ vừa có nhau
Có nhau từ chỗ gió lùa
Chỗ mà dãi nắng xưa mùa nhớ thương

Thương ai lối ấy vẫn thường đi chung
Mắt người như bãi cỏ nhung
Để tôi cúi xuống bên sông chập chùng

Nhớ ai hoa nắng nhả hương
Thơm mùi da thịt,đậm chừng ở nhau
Nhau này về nhớ nhau kia
Thế mà hai đứa đậm đà thương yêu



                                          

NgọtNgàoBuổiMưa



ngọt nhau biết mấy cho vừa
mùa hè chưa hết ,ngày mưa trở về
tìm nhau từ góc cơn mê
thêm tình cho đủ lời thơ ngập ngừng

dài thêm vạt áo ngang sông
bờ vai tóc xoã thơm lừng mùi hương
nụ hôn cũng ngọt nửa chừng
ta về ngơ ngẩn lạc đường buổi mưa


m&n - @nguyênhạ









Những bài thơ mưa
chưa đủ mơí -

_______________

nguyễnthịLoanPhiên
đăng sơn.fr


Hề hấn gì đâu nhỏ !
Ở những bài thơ vừa mới kịp cũ
Cũ mèm như tình yêu con trai tặng con gái
Cũ như giọt lệ của đêm ai nhung nhớ
Gối lụa thầm thì
Ở góc chia ly
Ngày đó vừa tan học
Ly chè chưa đủ ngọt như giọt tình nơi khoé mắt bên tay trái


Nhầm nhò gì,há nhỏ, ba cái lẻ tẻ
Bên tay phải của khúc sông kia
Đã gió vờn mây như con mèo đang đùa nghịch
Mà con chuột nhỏ đã là anh

Anh - một thời áo trắng muốt và lười học
Ngày thi cắm cổ học bài kiểu nước rút
Ngày cuối tuần bỏ nhà đi rong
Lết hết quán này qua quán khác
Giả vờ thất tình hai ba bốn bữa
Giả bộ yêu ai,yêu ghê gớm lắm
Làm như cả thảy thế giới này chưa ai biết yêu bằng mình ( ! )

Yêu làm sao - ai mà biết
Yêu vệt kem dính trên môi ai màu trắng
Cành cây hanh nắng
Vền vệt từng bụm nơi cái áo hở chút ngực
Làm thằng học trò mặt mày hôi sữa tê điếng
Con mắt có dính hình thằng ăn trộm

Thằng đạo chích thưở ấy nhút nhát
Thèm một lá thư tình màu mực tim tím
Thèm một cơn mưa nào đó dính chặt vào cánh áo phất phơ màu trắng
Thèm cái ngón tay út ấy làm của riêng.

Thèm thì lè lưỡi để thèm cho có cái nói - vậy thôi.

Thời đó chưa có email,chưa có bộ chữ bỏ dấu
Cái thời thè lươĩ như con chó đói đạp xe vượt ba bốn con dốc
Đạp xe đến nhà nàng nho nhỏ


Nhỏ ơi ! Nhỏ bỏ nhà,bỏ vườn đi đâu mất
Anh tò te,đứng trước nhà của nhỏ
Bụng anh rồn rột kêu trời ,kêu đất
Cơn mưa quái ác trở chứng,trở mùa
Làm anh nép người dươí bụi cây trứng cá chờ nhỏ

Bụng anh nguyền rủa nhỏ ác lắm
Thời đó làm gì có cái điện thoại di động
Người ta viết thư tình,viết messages bằng tất cả sự rụt rè
Người ta hoảng hốt khi đụng ánh mắt nhau
Người ta chưa có cách đi dạo bằng chữ ở Net và những trò chơi quái ác của thời hiện đại

Samsung và Apple chưa mích lòng nhau
Cả cái ông Gù Gờ lắm chuyện cũng chưa ra đời ở những ô cửa sổ

Và vì thế,những chuyện tình đuổi bắt nhau rất đẹp
Đẹp kiểu nửa muà lương thiện
Đẹp kiểu ken lén nhìn trộm người qua bờ vai khi ngồi cuối lớp


Nhiều chuyện đẹp lắm ở quyển tập lưu bút
Lòng thẹn thầm khi lãnh hai con số không vì lỡ nhớ ai đó
Chễnh mãng chuyện bài vở
Chễnh mãng cả chuyện đi chùa,đi nhà thờ,đi lễ

Chúa Phật hay nghiêm khắc doạ nạt
Con nhỏ hay quên cái giờ hẹn,bắt chờ.


Bây giờ thì....

Những con nhỏ thành đàn bà ,đổi tên và có khi đổi cả họ ở một đất nước mơí
Có khi những con nhỏ đã trở thành bà mẹ hay là bà ngoại

Anh mỗi ngày soi gương,tìm lại vài hình bóng con nhỏ và buổi chiều mưa rơi
Thèm gọi tiếng xưa : Nhỏ ơi ! Nhỏ ơi... như thế
Ở bài nhạc rock đang hát của Tina Tuner : Ai có thể làm mưa rơi.Ai ?

Kệ thây giọng hát khàn giọng như thế
Ở một góc sáng chưa kịp mưa
Khi ngón tay háu đói đang chạy trên phím chữ
Chữ viết thành câu " Nhỏ Ơi ! Nhỏ xưa xưa yêu dấu "
Nhỏ có còn những cơn mưa như ngày nào ở cửa mắt biết làm duyên nũng nịu ?
Nhỏ có còn là Nhỏ ở ngày áo trắng tội nghiệp của nhau ?



Bây giờ thì ngừng gõ chữ để khỏi thấy cay cay ở mắt
Có thể rồi,lòng mình còn sũng ướt hơn một buổi sáng chưa mưa




dangson.fr



 


NHỚ Ở MỘT CUỐI CHIỀU


-Làm sao gói được giọt sương
Cài nơ ,thắt nụ hoa hồng gửi em ?

Cách nào vớt ngụm nắng chiều
Cài trên sợi tóc nhắn niềm thương yêu

Chỗ tôi ngồi cuối nửa chiều
Dài con phố hạ,đã quen lối về
Lặng thầm nghĩ đến bài thơ
Cũ mà như mơí ở nhờ tình em


 *                                    đăng sơn.fr




TỰKHÚC( không phải là một bài thơ )
________________________________________________

Ởmộtchỗ
Có Mùi Hương Ngọc Lan






Buổi chiều đi trên phố
Ngang dòng sông nhỏ
Nhỏ nhít như bàn tay em
Mắt chạm phải mắt và nửa nụ hôn mềm
Mềm nhũn như tiếng mưa chiều

Trời mùa hạ ở đây hay trở chứng
Khi không đang nắng rồi sập sùi
Như khi người ta đổ bệnh
Cũng như em lúc buồn ,lúc vui
Em trở trời,ấm đầu,đổ chứng
Em nhõng nhẽo còn hơn con mèo nhỏ
Ở một ngày nào anh nuôi lúc nhỏ dại
( Và dường như trời hành để anh gặp em
Mỗi buổi sáng vưà vặn nỗi nhớ
Mỗi buổi chiều biết thiếu thốn em
Để làm những bài thơ thấy tưởng như không cần thiết
Loại khổ thơ tự do dễ làm người đọc mắc nghẹn và cả anh,anh cũng mắc nghẹn )

Lỡ rồi,em
Lỡ luýnh quýnh
Lỡ nhung nhớ
Ở một chỗ có mùi hương thoang thoảng
Người ta nói đó là mùi hoa ngọc lan

Hoa lan vương tóc em dài
Để anh ngơ ngẩn nối dài cơn mơ


đăng sơn.fr



MỘT
MÌNH.



mai em về một mình,trơ trọi lắm !
mưa bên người,em chắc gì lạnh không ?
bàn chân ấy nỡ lìa ta sao đặng ?
là từ nay ta giữ nỗi lặng thinh
một chút nhớ gửi đi theo hành lý
trái tim này đành giữ lại một mình



Trần.K.Sơn
____________







MẶC KỆ
__________________________
. Trần.K.Sơn & đăng sơn.fr





Kệ nó đi em
Mặc kệ một chút chiều
( Chiều đang ngồi rưng rưng nắng )

Kệ thây nó đi em
Kệ những thoáng gió loay hoay phiền muộn
( Gió chỉ là gió,thế thôi - em )

Kệ thế đi - cứ kệ nó
Kệ nỗi buồn rơi
( Nỗi buồn chẳng có chút bóng nụ cười )

Thây kệ những thứ đó
Chẳng mắc chi tơí mình
Khi bàn tay của em,anh nắm
Khi bờ mắt của em ,anh giữ
Bằng lời thư tình dài mà cũng có khi ngắn nhất thế kỷ

( Ngày mai có thể trời bão tố
Có thể thành phố này,những chiếc cầu này sẽ sụp đổ
Sau một cơn địa chấn
Sau những tàn phá của nhân loại và những điều phi lý của họ .. )


Thây kệ họ.Họ không phải là mình
Chúng mình yêu nhau và sẽ còn yêu nhau ở một thế giới khác
Thế giới ấy không có tên của vườn địa đàng và trái cấm
Gã Adam ấy đã chết tiệt từ một khóm vườn
Xác gã đã thành tro,thành bụi
Để ngút nghi hương khói trong trái tim của Eva trần truồng khiêu gợi
Eva biến mất trong trái tim bằng máy của Ipad thời Steve Job


Kệ thây Iphone - Kệ xác cái Ipad
( thời ấy,chưa có chúng,anh cũng đã viết bằng tay những bức thư tình
Chữ nắn nót bằng ngòi bút tre chấm mực tím
Thời trung học và những đề thi khó nuốt
Anh đã bỏ bài luận triết để nhớ đến em
Anh viết thư rủ em trốn học

Kệ trường lớp mồ côi một bữa
Kệ thầy giáo vơí vầng trán nhăn nhúm ưu tư )


Những quán cà phê tình tứ hết cỡ
Những bài tình ca nhão nhẹt ướt
Như đôi mắt em nhìn anh
Mình chỉ thấy mình

Anh nghe nhạc,nhấp ngụm cà phê nhỏ
Tưởng chừng đang hôn em bằng cửa mắt
Anh biến thành kẻ biết lãng mạn nhất thế giơí có nhiều điều khỉ gió này
Anh làm bài thơ tình hạng bét của thằng học trò nhạy cảm
( Trong bài thơ tình không bao giờ gửi đang báo ấy - anh có em )
Có một sức ấm của hơi thở
Có một mùa mưa không kịp hẹn
Có ánh mắt của trái tim em khép cửa sổ
Có mỗi lần em chờ đợi anh vơí khuôn mặt dỗi hờn )


Kệ hết thảy loài người đeo mặt nạ đi ,em
Ngày mai này là những buổi chiều
Ngày mai này,anh thi rớt ở những đề thi trong trái tim của những kẻ khác
Bài luận án cuối cùng mà anh đã thi thử
Nằm ở kẻ ngách sâu kín nơi trái tim em
Có mưa chiều
Có nắng sớm và chữ ký nhỏ xíu

Bài thi tình này không phải dế
Để em rất khó khăn khi cho điểm
Ở một buổi chơm chớm chiều mưa bay
Ở những buổi chiều còn mưa......



__









1.


CHUYỆNKỂ.
Kể tôi nghe : con đường em cuối phố
Kể tôi nghe lời tình tự ngày xưa
Có chỗ hẹn ,có tiếng nói nô đùa
Ta dưới mưa nghe nhịp tim đập nhỏ

... Kể tôi nghe : con ngõ về nhà em
Có cụm hoa tim tím giữa phố chiều
Em mắt nâu,cặp vở che ngang ngực
Tôi ngơ ngẩn chẳng hiểu bởi vì sao

Kể tôi nghe lời hẹn nơi chốn cũ
Có những ngày buồn bã chẳng vì đâu
Tôi vẫn thế,ngày ngày qua chốn cũ
Thấy mình buồn mà chẳng hiểu vì sao ...





đăng sơn.fr




2.


CHUYỆN MÀ EM SẼ KỂ.


Kể tôi nghe nỗi tình em vừa ngấm
Cuối quán nước,có cái ghế buồn hiu
Chiều đầu tuần,ai hẹn mà không thấy
Buổi đi về chợt thiếu một lời yêu

Kể về em vào những ngày em vừa lớn
Cặp sách nào ngơ ngẩn buổi chiều rơi
Ngang con ngõ thấy tình tôi nhọn nhịp
Ghé môi cười,cứ thế mà cười tươi

Kể tôi nghe bức thư tình em viết
Mực còn tím cơn gió một chiều đông
Tôi ngang nhà,gõ cửa như câu hẹn
Biết thương rồi mà cứ giữ trong lòng...


đăng sơn.fr


CHÚNGMÌNH
____________
@nguyênhạ



Vòng ngón tay ly nước
Ngồi cạnh nhau phút chốc
Lặng nghe khúc nhạc tình
Nằng nặng cõi lòng anh


Nhẹ nhàng tình gió cuốn
Em bối rối tình anh
Em tìm ánh trăng muộn
Về kể chuyện chúng mình
 
 
 
                                     Tỷ như -


Tỷ như ta được gần nhau
Với mùi hương tóc gối đầu
Tỷ như ví dụ thế thôi
Ví như ta mãi yêu người
Ngày đêm kề cận một đời thương yêu
@nguyênhạ

1 commentaire:

Unknown a dit…

@



Khi mưa vừa ngừng rơi
Ở cuối buổi chiều nơi em đứng
Là khi anh ôm trọn vào lòng nỗi nhớ kèm theo nửa nụ cười
Của một Eve thời mới nhất
Eva của những nụ hôn
Eva hay Eve của riêng một ngôn từ pha trộn từ nụ mắt ngoan
Ngoan và mềm hơn trái cấm

Adam đã không còn là mình nữa
Trái cấm đã có vị hương ngọc lan và mùi thịt da nồng nàn

...



Ghé thăm anh và cám ơn anh về những bài thơ có hương hoa ngọc lan mà anh đã viết...



@Eve