lundi 5 décembre 2016

* Khi anh hết đợi Em

.










.                     dangson.fr










Người ta không thể nào đợi nhau  ngàn đời
 Như những bài hát nào giả tưởng giữa  tiếng cười
 Tiếng cười của nhau - có thể những lời gian bạc
Em - một góc đời nhọc nhã đã trôi
 Tôi chỉ vẫn là mình tôi


 Bao nhiêu mùa đông trôi qua
 Bám víu vào nỗi nhớ xa nhà
 Như người ta bám víu vào những dấu Like - I liked
 Mà  < chỉ <  như  lấy lòng nhau để mình vui  một thoáng


 Tôi không phải là  người nào đó nơi em

 Tôi không tìm kiếm 1000 người bạn ảo trên net  và Fb



Tôi có nhiều điều để làm
Những muà lạnh   lạnh cóng
Mù mờ lái xe giữa đoạn đường đầy sương mù óng ánh
 Xe chạy qua những vườn nho, những nghĩa trang lạnh và cóng
 Sương mặc áo trắng như linh hồn em lêu bêu ngày nào
 Và cõi âm dương lạc nhau
 Và như thế , hai cõi dương và âm
 là hai thái cực như những điều nhỏ nhẹ thật lòng và điệu bộ khi người ta đóng kịch

 Tôi không còn chờ em ở ranh giới từ những điều tưởng thật
 Em bay đi và tan vào sương và khói
 Em xõa tóc ở những điều  giả tạo mà như mà thật

 Thế giới này  nhiều đắng nhiều cay trên bàn tiệc
 Thế giới này chỉ màu mè sặc sỡ
 Tưởng như  ánh đèn treo trên vỉa hè muà giáng sinh

 Vui như vậy và vui như thế cho đến cuối năm


 Năm tháng sẽ để lại dấu vết mang tên là dĩ vãng
 Sợi tóc em .
 Môi cười em
 Đã tan vào sương muà đông gần cuối năm 2016




 Tôi tỉnh giấc
 Nghe bài hát ở cái đĩa rè rè đang quay giữa 2 giờ 30 sáng
 Và chợt nghe tiếng hát buồn nào đó : ' Khi anh hết đợi em '













 đăng sơn.fr










ct ....

Aucun commentaire: