vendredi 2 octobre 2015

.HươngTóc

.














________________     HươngTóc







Buổi sáng , trời mưa
Mưa tìm giòng sông có mùi hương tóc
Tóc chảy dài trên ngực đẫm hương xưa
Xưa như lần nhìn nhau không biết có gì để nói
Ngỡ ngàng giữa muà mưa
Mưa , rơi, rơi như thế để đời mãi bên nhau.



DNL- 2015.








Ướt 



Ngày mưa , ngày mưa - 4.30 am


Anh nghĩ về em
Em xõa mùi hương thẫm mùi ngọc lan
Như ngày nào anh đã viết bài HươngNgọcLan từ chỗ nào đó


Em - Tên gọi ở một chỗ quen quen - Và rất quen
Chỗ  thằng học trò đi xe đạp
Vượt dc cầu, ngày thi tú tài hạng bét
 Anh Lasan - mặt mày còn hôi sữa
Đến cửa trường tìm em
 Ly cà phê Đa Kao thiếu điều không trả nổi
 Anh chờ em , thẹn thùng mở cặp táp trả dùm anh
Con mắt liếc dài có đuôi như buổi tói nào  anh tìm môi em



 Em - Em
Thêm một bài thơ tình ở thời mới nhất cho em
Dẫu biết là mình chẳng bao giờ là nhà thơ cho dù làm thơ con cóc



 Ngọc Lan muôn đời là hương ngọc Lan
Ở mỗi lần anh nhớ em





 đăng  sơn.fr






..


( Dụ )


Ru em bằng sợi tóc non
Non như trái cắm đầu ngon ngọt - mềm
Ru em - Bằng tiếng hát mềm
Mềm như đêm ngủ, sáng mai mềm mềm

Dụ em = tiếng mưa đêm
Êm như môi ngọt  để mềm tim em
Ru em  = tiếng gọi em
 Em tươi - em ngọt như thềm nắng  - Xưa !




 DNL






_


ĐểBiếtLàEmĐang ( --------------- )




 Đang  ở một chỗ mới nhất
Chỗ thiếu sương mù
Khi em vưà thức giấc
 Ngụm cà phê đầu tiên - sáng sớm


 Ipad nói là em đang ( ......)
 Đang nhớ là đêm qua - 2 giờ sáng mất  ngủ
 Đã - và - đang chập chờn và ( .... đang )
 Làm sao anh biết dược khi anh chùm chăn , ngủ kín ?
 Làm sao, anh biết được là em ( đang .... )


 Buổi sáng - anh thức giấc

 Ngái ngủ  còn vất vưởng ở gíấc mơ  kia



 Và anh biết là anh ( đang ) yêu em



đăng sơn.fr





...



( )              Ở Đây -


ở đây không còn muà hạ nào màu hồng
trên mái tóc em ủ mùi hương
ở đây -  không còn tiếng dương cầm đêm màu hạ đỏ

ở đây, nụ hôn, tưởng như không bao giờ dứt
muà thu đã chưa kịp về chỗ hẹn

em -

 em - nhẹ nhàng ngồi xuống
góc vườn sâu thẵm bóng tối
che nửa khuôn mặt em
em nghe hơi thở anh   : -  sorry - bb
em  nghĩ mình nằm mơ mà mở mắt


 Sorry !  - Tại sao ?

Môi kia cười, cười như diễu cợt
Môi ấy, muà thu không hiện diện
 Vì nụ hôn lướt trên khoảng váy dài màu  trắng
Khoảng da thịt y như tranh vẽ màu nắng


 Ở cồng trưng khi mà những con dốc không kịp đuổi theo nhau ở cổng trường - ngày em áo dài - em đi học


Những bài kiểm- bài thi - em và anh đã bỏ lửng
Sắc màu nào cũng phai nhạt

Khi nụ hôn chúng mình vừa gặp gỡ
Cổng trường mở ra, hé cổng đời

Ở đây, em và anh
Chúng mình chợt nhận ra nhau .......................



 đăng sơn.fr







 CóLẽ





 Có lẽ nào, tất cả  ngôn ngữ trên thế gian đều thừa thãi
Có lẽ nào, tât cả những bài hát tình tự đều là hư ảo ?
Khi ta đến bên nhau ...................
Kể cả những búc thư tình dài nhất thế kỷ < đã trở thành rêu phong , cỏ úa
Khi ta tìm đến bên nhau
 Ta bỏ mặc những vòng kim đồng hồ ở bên kia  cửa nhà thờ mồ côi
Chúa và Phật đã đi vắng - Nghỉ hè  bãi biển vắng nơi Phần Lan xa tắp
Họ nhắm mắt- khi ta, tôi và em tìm môi, tìm ánh mắt


Bài hát mang tên L ' été Indien trở thành dư, thừa - Lỗi thời
Chẳng có gì còn
còn ý nghĩa
 Kể cả ngôi mộ của người đi vắng*

Em & tôi .              2 dấu chấm   ( .. )
 Như tựa đề một bài hát
Biển vỗ sóng du thuyền
Biển hát lời ai oán


Em & tôi
Ngẩn ngơ lạc sông, trôi chợ
Chợ sáng , chợ chiều vắng ngắt -Ế ẩm
Em  vừa bật những ngọn đèn 500 watt


Tôi nhắm mắt , làm ngơ như giả vờ tắt đèn đuốc và biến mình thành họa sĩ chân dung
Tôi ------



 Tôi vẽ em
Như chưa ai từng vẽ em lúc em 16 tuổi
16 hay là 61, tôi không cần biết
 Khi tôi tắt đi những ngọn đèn tâm thức -
Để vẽ em




đăng sơn.fr















.


Aucun commentaire: