dimanche 19 octobre 2014

- giữatrờibơvơ



dangson.fr




















 Vì không thích chữ BơVơ nên tôi chọn vài tấm ảnh chụp kiểu trắng đen để viết :




     ....  Có những ngày , ta có thể yên tĩnh với cái " một mình ' .
           Một mình một cõi chưa hẳn là sự cô đơn .


        (   La solitude (du latin solus signifiant « seul ») est l'état, ponctuel ou durable, d'un individu seul qui n’est engagé dans aucun rapport avec autrui. La solitude n'a pas le même sens selon qu'elle est choisie ou subie   ).

<   Chọn một chỗ ngồi yên tĩnh , mở  máy ảnh , dò lại những tấm ảnh đã chụp, bắt gặp lại những ý nghĩ khi lang thang đây đó ....                                









.  Mỗi người có thể tạo riêng cho mình một thế giới .

   Tôi biết rõ là mình chẳng bao giờ thích cái tên của " thế giới Ảo " -  ( Bởi lẽ ở chữ Ảo , là những điều không THẬT  )


     Ảo như màn sương mỗi sáng trời lạnh trên đường đi làm ư ? Ngọn đèn ở đầu xe đủ sáng để chiếu thẳng và xuyên qua lớp sương trắng đễ mình nhìn thấy con đường đằng trước mặt . Mình biết mình đi đâu . 

                      

 Sau một ngày bận rộn , ta có thế giới của mình .




                                            



Hình ảnh đã đăng




Con đường đi của mình cũng giống như những gì đang thấy sau ống kính ( chỉ cần rõ ràng là ta đang muốn gì - nghĩ gì ở điều mình đang sống .... )













 ....   Đời sống hẳn là một trang đời được ghi lại ở những thước phim ảnh .


     Sự nhận thức đã làm mình không sợ hãi chữ ' một mình '






.









 


. Lấy một thi dụ cho dễ hiểu :


   Đi ngang một con phố buổi sáng muà hạ như thế này , tôi thấy em ( kiểu một mình với trời bơ vơ , mặt có v buồn bã giữa đám đông đang cười nói )

Tôi có thể kéo em ra khỏi khoảng trơ trọi của em .












    Không khó lắm đâu . Miễn là mình tách rời cái đám đông ồn ào ấy khi có một nơi rất tịnh yên để tôi lắng nghe em kể chuyện em và tôi kể chuyện của mình cho em nghe ....  







   Những câu chuyện của chúng mình sẽ bắt đầu ra sao ?
   Kể gì cho nhau nghe ?

 -         ........................ !  ! ............................








  Để lắng nghe những câu chuyện kể của em, tôi có thể biến mình thành một mặt nước gợn chút gió . Miễn là khi ngừng nói để nghỉ ngơi giữa câu đối thoại, em thấy vạt nắng ở nụ tôi cười để em không nói toàn những điều quá buồn bã quá đáng  .


 Và có lúc , hãy đừng kể về những mối tình đã đi ngang đời .







   .   







    - Tình yêu là cái gì vậy , em ?



    Có phải chỉ là một tia nắng giữa những ngày thảm thê màu xám .?Hay nó chỉ là một cái bóng ảo chiếu ngang qua thành ly và cụm hoa gần héo ?





Hình ảnh đã đăng    .  


 Người  ta gặp nhau và hẳn đã có cả ngàn cách để yêu nhau và bỏ nhau .

 Khi rời bước , tình yêu chỉ là một nỗi trống vắng như bàn ghế câm lặng dưới bóng cây .

















Bởi thế , đừng nói về  những chuyện tình nữa .

 Em hãy cứ chơ vơ, hãy cứ buồn thảm với những ý nghĩ và  giữa khoảng đời của em .


   Tôi  yêu thích sự lặng tĩnh một mình . Trên những bước chân dong duỗi , mở ống kính, thật thà với vài ý nghĩ , thấy có điều hạnh phúc với câu viết " giữa trời bơ vơ  " .



   Đơn giản như bóng nắng , bóng mưa .

















Hình ảnh đã đăng




 photos - texte :  dangsơn.fr


......   * 

Aucun commentaire: