dimanche 6 juillet 2014

. ( m )

dangson.fr

.















EM.



Rạt rào cánh lá rơi
Tôi biết em trở lại
Vi vu rừng thông hát
Vui thấy tiếng em cười.


















M.NGÀY XƯA ẤY


Trở về hè phố cũ
chắc chẳng nhìn thấy ai
bên quán nưóc lạc lỏng
với khúc nhạc không lời


Ngọt ngào ngày xưa ấy
xớ rớ buổi tối mưa
đắng cay tìm khơi dậy
có nhớ cũng thêm buồn


Trở về con đường cũ
chỉ thấy mình lơ ngơ
nắng mưa ngồi ủ rũ
kề cận như giả vờ


Em
là ngày xưa ấy
lỏn vởn mãi trong tôi
Em
làm ngày xưa ấy
thiếu đi những tiếng cười.





NƠI TRÚ ẨN AN TOÀN
Uống cho xong ly nước
uống lưng lửng buổi chiều
thấy mình không như trước
xa hẳn niềm quạnh hiu

Đi cho hết quãng đêm
lặng thinh nghe mình nói
vớí bước chân biết điều
tìm chỗ nghỉ là em

Em là điều cần thiết
Giữa sóng gió trên đời
Mà trái tim tôi biết
Khi nào phải nghỉ ngơi

Em là nơi trú ẩn
Một địa chỉ an toàn
Lành lặng,yên tĩnh nhất
Một chỗ
để yêu nhau



M & TÌNH YÊU MƯA.

Miệt mài vũng mây xám ngập trời
Thả hàng gánh mưa đến thăm tôi
Mưa chăm chỉ đàng hoàng như thế
Bắt đầu từ sáng sớm đến cuối ngày

Còn em….Em lặng lẽ biến mất
Ra đi,không để lại dấu vết
Em mặc sức để tôi muộn phiền
Hóa ra
Mưa còn tử tế hơn em




Nợ Nần Với Nhau.

Em nợ anh điều chưa chịu nói
Nợ nụ cười ở đuôi mắt
Nợ tia nắng cuối trong ngày
Nợ dấu kỹ trong bàn tay

Nợ nhiều quá,làm sao anh nhớ rõ ?
Kể từ lúc em xâm chiếm trái tim anh
Em đã dấu bóng em vào cơn gió
Em lấy đi của anh chữ ‘’ một mình’’

Dòng chữ em, đối với anh là nợ
Nợ ân tình,nợ cả chữ Người Dưng
Từ lúc xa lạ, đứng nhìn nhau lớ ngớ
Bây giờ thì đã đến lúc trả nợ chung .




MƯA GIỮA EM VÀ ANH.
Ướt rã rời từng viên gạch
Ướt rũ mục cả hàng cây
Ướt chảy xuôi từ tường vách
Ướt,sông cạn cũng hóa đầy

…. Nhìn đâu,anh cũng thấy cơn mưa
Mưa nhiều hơn nỗi trống vắng rất thừa
Có lẽ mưa cả trong đôi mắt đẹp
Bên khung cửa em mỗi bữa trưa

Em biết không ? Tự dưng anh thấy thèm
Có chút nắng lung linh lùa ánh sáng
Và những nụ cười sáng rực khuôn mặt em
Dù nửa ngày hay nửa giờ cũng được
Để em gửi linh hồn em trên giấy trắng
Em thả tình em giữa thư xanh
Kể cho anh nghe những khoảng khắc một mình
Kể say sưa vì anh biết giữ lặng thinh
Để em biết em và anh chỉ là một
Chứng ta biết cách giết chữ ‘’ một mình’’

‘’ Một Mình ‘’ ,ta có thể viết tắt
Từ ngón tay lười biếng nhất
Em thử viết chữ ‘’ M ‘’
Và anh thêm chữ ‘’ M ‘’ khác vào bên cạnh

* M, có nghĩa là sự mềm mại
M,cũng có nghĩa là riêng Mình
M ở đâu thì anh ở bên cạnh
M đi đâu cũng chỉ thấy Mình anh **

…….Em mềm mại như mưa nhỏ
Anh dịu dàng như hơi thở
Ôi những cơn mưa trở gió !
Ôi,anh biến thành mưa ở trong M




M & TRÁI CẤM

Vườn dịa đàng có nhiều cây trái
Lắm trái non mơn mởn trên cành
Có dòng suối phơi mình bên sườn núi
Và chàng Adam thì thơ thẩn một mình
Chàng cảm thấy lòng như trống vắng
Mặc dù có đầy đủ mọi thứ ở chung quanh
Kể cả một Eva mà thuợng đế đã tạo hình

Eva thèm ăn trái cấm
Adam nghe lời, ăn trái cấm

Tội nguyên thủy là tội của con người
Còn Em ?
Khi tôi ở cạnh em mỗi lần

Trái cấm ở trên cành
Trái cấm lủng lẳng một bàn tay với
để chúng mình rạo rực,thèm khát

Bây giờ,tôi mới đủ sức hiểu được Adam
Và Em,một Eva của thời đại mới !
Có bao giờ em hiểu bài Trái Cấm của Adam ?


đăng sơn.fr





  TựKhúcbuổikhuya




 ( Trời ) khuya , rất khuya .
 Thả bộ trên một con đường . Lắng nghe gió rì rào trên cao .
 Nghe đâu đó , từng câu hát xưa trở lại .
 Lòng man mác một vài điều ...




 Có lắm khi, đừng hỏi vì sao - tại sao ?






Tại sao người ta rời nhau .

Quay lưng lại với nhau, mỗi bước đi là từng khoảng cách miên viễn xa .

Xa để mà xa .


Trần.K.Sơn
-    2014  -



EM



Đừng làm thơ nữa em
Thà là giọt mưa mềm
Thà là một khoảng cách
Để anh nhớ nhung em
Đừng viết văn nữa - Em !
Thà là trang giấy trắng
Trải hàng kẻ gạch đều
Để anh nhớ nhung em
Trời Paris ít nắng
Muà hạ sẽ đi qua
Như một khoảng thình lặng
Ở bao giấy gói quà
..
Đừng là em như thế
Từ khoảng cách xa xôi
Vang vọng một chút đời
Ngòn ngot giữa nụ cười



.... đăng sơn.fr


dangson.fr


Aucun commentaire: