vendredi 29 mars 2013

. BUỔI SÁNG NHỚ


 
 
_________________________________________________________________
 
 
 
 
 
 
BUỔI SÁNG NHỚ


    Buổi sáng đã mở cửa trước mặt
Chim hót đầy trời
Hoa nhả mùi hương
Trên con ngõ vắng
Giữa tháng năm còn lạnh

   …Ôm mớ giấy tờ, mở cửa xe, đề máy
Chạy qua từng nẻo đường nghẽn xe
Cả cái thành phố này cũng nghẹt xe
Xe chạy đua với giờ giấc
Những bản tin ở đài cũng chạy theo thời khắc
Trong cái thành phố cổ xưa này
Có đầy những tấm biển quảng cáo
Nào chữ ,nào hình ảnh gây thèm muốn
Để hòng mong thúc đẩy người tiêu thụ

    Anh khổ sở, đánh vật với từng góc phố
để tìm được cái chỗ đậu xe
Đẩy cửa văn phòng với mớ hồ sơ làm ngộp thở
Điện thoại, màn ảnh vi tính đầy chữ, đầy tiếng nói
Cứ điệu này…
Thế nào anh cũng thành người máy
Thằng người máy vừa biết chạy vừa biết suy nghĩ
( Chỉ nghĩ đến điều này thôi
Cũng đủ làm anh sợ )


LÀM THẾ NÀO ?

    Anh tự hỏi mình
Khi rời bàn giấy, bỏ ra đường đi dạo
Đi ngang một tiệm sách thấy mình qua bìa những cuốn sách
Sách im lặng với những cái tựa :
"Con đường dẫn đến Hạnh Phúc" – "Bình an trong Tâm Hồn"
Trên tay anh cũng đang có một quyển sách
Những trang giấy của Rachel Remen
dầy hơn 360 trang để kể chuyện
Những mẫu chuyện về tâm linh, tâm lý và đời sống
Để khi đọc, anh tìm được sự bình thản
Ở một chỗ ngồi

    Với những trang sách như thế
Trên cái bàn của quán nước lộ thiên đầu góc phố
Anh đọc chậm
Cho đến khi mỏi mắt, ngừng lại
Anh nghĩ đến em
Nghĩ đến nụ cười hiền
Trên tấm ảnh mới nhất em vừa gửi
Bờ môi tươi, đỏ
Cái đầu mũi nhỏ
Và… anh nhớ cả lúc
Chúng mình rảo bước rời khu thương xá ngợp người
Thương xá của sáng choang đèn đuốc, ngập ngụa những bảng giá đề sale, đề hạ giá…
Những thứ ấy
Chỉ làm mình chóng mặt
Chúng mình đâu cần thứ mùi thơm giả tạo trong tiệm mỹ phẩm đắt tiền

    Anh chỉ cần (và anh biết rõ)
Chỉ cần mùi hương tóc em
Hương ngọc lan khi anh nhắm mắt để thấy bóng đêm
Đêm ngập đầy,
lung linh trong mắt em
Ngày cũng biết ùa đến khi anh mở choàng mắt
Để anh thấy đường cắn vào bìa môi em
Anh thì thầm chữ Yêu

   - - -

    Anh đang nhớ đến em giữa góc phố
Cái hàng quán rất đẹp với dàn ghế mây cổ kính
Đằng sau lưng anh là những con đường bán đồ cổ và những loại sách quý
Chẳng có con đường nào mang tên em và anh !
(Chúng mình đâu có phải là những bậc vĩ nhân)
À há ! Không lẽ anh trơ trẽn, rẻ tiền đến độ đưa em lên hàng vĩ nhân ?
Em nhỏ bé lắm
Em chỉ đủ lách và lọt vào trái tim chật chội của anh
Như một tia nắng
Tìm chỗ đậu trên kẻ ngực em ở chiếc áo rộng cổ
Nơi mà thỉnh thoảng anh ngừng lại với ánh mắt
để có cớ bắt nạt em :
"Ê, ê ! Người ta nhìn kìa"
Nhìn làm gì ? Không lẽ để thấy mình đang hôn nhau ?
Anh biết giữ sự kín đáo khi nheo mắt với em
Cái quán nước là chỗ công cộng
Không phải để biễu diễn khi ta yêu nhau
Cái quán nước để những người yêu nhau ngoan ngoãn
Ngồi bên nhau và lắng nghe nhạc tình
Như bài thơ dài nhất thế kỷ của anh
Khi anh ngồi viết ở quán nhạc tình (và anh nghĩ đến em)


đăng sơn.fr
( Viết trên đường Toulou Lautrec – Bouffard – France )

Hình ảnh đã đăng            
 
 
*   
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 






dangson.fr







dimanche 24 mars 2013

.............

 
 
Sẽ
 
 
 
sẽ trụi lá muà thu
hiu quạnh là tiếng gọi
lưng chừng cõi hư vô
lặng im nghe mình nói
âm thầm vậy mà xa

dangson.fr
 
 
 
                                                  
                                                  Cõi nắng

                                                trả nhau về giọt nắng
                                               vỉa hè bàn chân rỗng
                                               có khi buồn lên tiếng
                                               gọi người - người nào hay ? 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

                                                   đăng sơn.fr





dangson.fr



 


 







dangson.fr





                

mercredi 20 mars 2013

ĐI DẠO ở Vườn Thơ

dang son.fr -


 

  


 
 

ChunChút

Chun chút thôi làm nỗi nhớ
Yêu một chút cũng có nghĩa là yêu
Thương bờ môi đỏ cười trong gió
Nhớ bờ tóc ấy đã là em.


đăng sơn.fr



                                      ______________________________________________






Thơ VƯƠNG TRẦN TUẤN

 


 
dang son.fr




MÙA ĐÔNG ĐÀ LẠT

Cơn lạnh se da
Tách café hững hờ nhỏ giọt
Khu vườn có những tán lá màu ngọc bích
Dãy hành lang rêu phong
Thoang thoảng mùi Ngọc lan

Hoa Mimosa rực vàng
Ô cửa kính lóng lánh vài hạt sương ban sớm
Bên voan cửa màu hồng
Có đôi mắt mùa đông
Vô tình chạm vào đáy cốc

Mùa đông Đà lạt
Sương giăng kín khu vườn cổ tích
Vòm cổng chạm trổ cầu kỳ
Có bầy chim di trú lặng lẽ ẩn thân

Phố núi cựa mình khe khẻ
Người lử khách
Ra đi từ sáng tinh mơ
Ngang qua khu vườn cổ tích
Nghe mùi hương nhè nhẹ bay theo.





VƯỜN NHÀ EM

Tôi đi
bằng đôi chân trần
Vườn nhà em đang mùa trỉu trái
Em lẫn giữa
màu xanh mềm mại
Tôi hát bâng quơ
theo lời gió thầm thì.



NGÀY VỀ PHỐ BIỂN

Tôi về Vũng tàu
Mùa mưa bắt đầu nặng hạt
Đường về nhà em khan khác
Bầy chim bắt sâu râm ran gọi nhau

Loanh quanh Bãi Sau
Dãy cafe xưa vẫn còn ngắm biển
Nơi mà mỗi sáng em vẫn loay hoay
Bỏ chút xíu mặn mòi vào vị đắng
Ví như mai mốt xa nhau
Anh về cao nguyên chập chùng đồi núi
Có chăng"chớp bể mưa nguồn"

Bãi Trước
Buổi chiều mịt mờ khói sóng
Bầy chim quen ríu rít gọi đàn
Tuổi thơ em gắn liền với biển
Em sợ về xứ xa
Có ai vỗ về như sóng
Nên tình yêu lao đao

Biển đêm ngái ngủ
Bàn tay khe khẽ chạm vào
Òa vỡ bao điều tha thiết
Mai về cao nguyên gió lạnh sương mù
Hạt mưa thành muối trên tay ran rát.





* Thơ THY NGUYÊN 81
 
dangson.fr
 
 
 




ĐỘC THOẠI

Quá nửa đời
người
vẫn là người khách trọ
nửa tầm xuân
nửa lại đo phần.

Người xây những cây cầu ken dày màu xạm
ngược xuôi hỉ nộ đong đầy
người hành bộ vá đời mình trên cỏ
gột rửa bụi phiền
người độc thoại với gương...




CHỢ XUÂN

Xuân bện những bụi mưa còn đợi
Em dùng dằng chắt giọt bán mua
Chiều phẳng lặng như tờ giấy
Lời anh cong
Em ở đợ bước chân.

Thấm thoắt đã mười năm
Nụ cười anh chưa cũ
Giấc ngủ chập chờn những dại khôn không đủ
Người cầm cả hạt mưa không giấu nổi ngón hoa.

Thôi thì rét đã tận cùng đáy cốc
Mấy mùa thương đã mòn vẹt bến thơ
Yêu đến hết nghĩa là còn mong một cánh cửa
Xôí xả bật mở để nguội đến bây giờ...

Ngoài kia gió xuân lan man neo đậu
Người khản giọng rã rời
Sau một hồi trút hội thoại đa mang
Phía bên kia vừa vặn gửi lại loạt âm thanh tun tút
Thì mưa xuân cứ cùng em xuống chợ
Cứ bện những bụi người cho hối hả gọi tên.





CẦM MƯA



Cầm cho được những niềm vui
Cầm cho cạn cả nỗi buồn đã vướng
Đêm cô đặc
Đêm như thoát xác cỏ cây.

Giờ. Em cầm mưa tự mình tan chảy
Cái ngoảnh mặt phủ dầy
Lẫn vào đêm mộng mị
mỏng như cánh chuồn bay thấp.

Ai biết đêm nói với ngày những gì
Ai biết gió lẻn trăng cười với giấc mơ không thật
Cánh cổng bé li ti xạt xào phía ngực
Ước một lần đến chợ tình Khâu Vai.

Em. Lâu rồi không vẽ người trong mưa
Trong giăng giăng của của bốn bề mắt ướt
Gió liu riu ru nỗi niềm bay ngược
Thèm giọt rượu tận đáy cốc trái mùa.




* Thơ BIỂN HỒNG



dangson.fr

 
 
 


BIỂN YÊU.


Lắng nghe biển thở trong lòng
Thì thầm câu hát trên cồn cát cao
Làm sao để biết còn nhau ?
Làm sao để giữ nguyên màu tình yêu ?

Biển nằm đợi cánh hải âu
Tình anh như sóng ân cần hỏi thăm
Em là bãi cát lặng thầm
Chờ anh phủ sóng ôm chầm lấy em.





Lắng Đọng


Cô đơn mình em nơi khung cửa
Ở giửa ngày mưa rả rít sầu
Tiếng hát lần tìm qua nổi nhớ
Tan loãng vào tim nửa giấc mơ


Ta chạy vòng quanh ở cuộc đời
Như mây bay mãi đến chơi vơi
Bóng anh tìm bóng em ngày tháng
Biết đến bao giờ thôi lẻ đôi . .


***



Hẹn anh cuối ngõ đường xưa
Hương mùi dạ lý đong đưa tình nào
Long lanh ánh mắt trời sao
Nụ hôn tình ái anh trao ngọt ngào
Tìm câu ngôn ngữ dạt dào
Theo con sóng dỗ cho vừa lòng em
...Hẹn nhìn ánh mắt đêm sâu
Hẹn nhau để mãi một câu ân tình..






* Thơ @nguyênhạ
 
dangson.fr
 


VẾT HẠ.



vết mùa hạ chúm chím nơi cửa sổ
xoã tóc dài từ nỗi nhớ xa xăm
anh ở đâu làm hồn em nhung nhớ ?
tình em đây,vẫn còn chỗ cho nhau

Vẫn trời hạ,biển dài theo con sóng
Bãi cát nằm thoai thoải dưới trời mây
Đỏ bờ môi nghe dấu đời níu động
Tím mắt rồi khi chờ một vòng tay






LẶNGTHẦM
Ở CƠN BÃO CHIỀU




Cơn bão nhỏ bay về thành phố
Chập chùng cơn gió buốt lạnh tôi
Những hàng hiên phố vắng bỏ ngõ
Phố mưa,phố vắng cả tiếng cười

Cửa kính mờ ,ngôi quán buồn lên tiếng
Mời tôi vào một góc lặng trầm ngâm
Ly cà phê lười biếng không mở miệng
Ngó tôi buồn - hai đứa ngồi lặng câm



.
ƠI !


..Một vài chữ thôi
  Dịu  và ngọt ngào như thế
 Xa xôi mà vừa gần một tiếng cười
 Sáng muà xuân ấm áp
 Nắng tìm nắng chơi vơi
Ta chợt nghĩ đến người
 
 Người ơi ! Ơi.
 


 @nguyênhạ




Mưa Nhớ

Tự nhiên anh gởi lời thăm
Những cơn mưa nhỏ âm thầm rơi rơi
Giọt mưa lã chã chơi vơi
Nhìn mưa em nhớ người nơi xa vời



    ( em Pleiku )

                                 





Lời Biển HátĐêm nghe tiếng thì thầm
Vọng về từ biển xanh
Lời ngọt ngào tình tự
Ngời mắt em long lanh

Ru em giấc mộng lành
Cùng tinh tú muôn sao
Bằng tiếng sóng rì rào
Lao xao trên đồi cát

Vuốt ve em gió mát
Lời biển hát chiều nay
Ca tụng mối tình say
Từ tim anh đắm đuối

Nhạc tình như dòng suối
Cánh tay sóng vỗ về
Ôm trọn những đam mê
Tô màu em hạnh phúc....

em Pleiku



Tóc Em
 
Em ngày xưa thiếu nữ
Tóc dài quyện ngây thơ
Môi hồng còn chớm nụ
Chưa biết sầu vu vơ

Ngày nay tóc hờ hững
Xỏa trên bờ vai thon
Những tháng năm hiu quạnh
Nên tóc hoài lang thang


Nguyễn Thị Tê Hát


vendredi 15 mars 2013

Parce que c'est toi

dangson.fr





@ - GIỮ CỬA CHO GIẤC NGỦ EM



Anh dùng bóng đêm làm ý nghĩ
thả bay và tan loãng vào không khí
để có thể chui vào giấc ngủ của em
Một thế giới rất tự nhiên
với dáng điệu nằm thoải mái
tóc thả dài như sông trên gối
Đôi mắt khép như trẻ thơ
Mỗi lần,như thế,anh nhẹ nhàng kề bên
Đếm từng sợi tóc trên trán người yêu
( Không vặn nhạc và sợ tiếng động )
chỉ khe khẽ trong đầu một câu hát rất cũ :
‘’ Moi je n'étais rien / Tôi không là gì cả
Et voilà qu'aujourd'hui / Vậy mà hôm nay
Je suis le gardien / Tôi thành tên giữ cửa
Du sommeil de ses nuits / Cho giấc mộng của nàng
Je l'aime à mourir / Vì tôi quá đỗi yêu nàng ‘’ **



Phải rồi đó,
Khi em trở người
Anh ngồi im,bó gối với nụ cười
Anh canh giấc ngủ em nồng thắm
ngắm thân thể em mềm mại
đồi núi cao,sông nước của phong cảnh
Của những nơi anh đã đi qua
Mỗi lần có việc xa nhà
Vẫn không sao mặn mà bằng thân thể em rực lửa
Vẫn có một cái gì đó thiếu hụt…
( Bởi là vì ngoại cuộc ! )
Làm sao chúng có được linh hồn em ?
Và thứ ngôn ngữ em riêng biệt
Khi em nói mình yêu trọn vẹn
Người yêu đó là anh - Kẻ giữ cửa
Ngồi lặng thinh với bóng đêm
Với lời chúc bình yên
Dịu dàng,thân thiết
để khẽ nói ( khi anh muốn ) :
‘’ Ngủ say ! Ngủ ngon và anh yêu em ‘’




đăng sơn.fr


( Viết khi nghe Je l’aime à mourir – Francis Cabrel.)





@ - GÓC NHỎ CỦA TÔI VÀ EM



Tôi có gì để làm ấm một góc của thế giới nhỏ ?,

Tôi ngồi yên, lặng tĩnh đếm :
Tôi thấy mình có ánh mắt em
Mắt nhung, huyền của một chú nai tơ - Êm
Thấy mình có một nửa nụ cười em
( Người ta có thể hôn nhau bằng mắt
dịu dàng - tha thiết )

Nụ cười ngon khi cắn ngọt trái táo mềm
Em ngửa cổ khúc khích tiếng gì không rõ lắm
Vậy mà em làm tôi say em

Em pha màu vào thế giới của tôi
Vẽ lấp lánh những điều như hẹn ước
Em viết chữ " Yêu " nồng nàn bé tí xíu
Em nhẩy trên những vòng tròn mềm mại
Bài tình ca có điệu blues chậm, rất chậm và nhẹ
Làm như chứa bao nhiêu ánh sao trời mà tôi có thể đếm
Khi say khướt lời thầm nhớ
Khi run, run như cậu trai thời 18 tuổi

Thưở ấy cậu vụng dại tỏ tình
Cậu làm đại mấy câu thơ ra cái điều thi sĩ
Nàng nhận thư, nàng im lìm không nói năng
Cậu ta buồn bã cả mấy tuần rồi đâm ra bệnh

Thế giới nhỏ này của tôi - em
Sẽ không còn lời tỏ tình như thuở ấy
Cho dù những rung động thời mới lớn vẫn còn.

Bây giờ thời đại của face book
Thời đại của Google nhanh như chớp mắt
Chắc gì còn điều vụng để mà dại
Người yêu người và quên người trong khoảng khắc cực kỳ sóng gió

Tôi xin được vẫn là tôi với em
Em mềm mại
Em quyến rũ như câu thơ tôi đang viết

Em
Em.

Hãy tròn ngoan như ngón tay tôi nhảy múa trên phím chữ
Như tiếng dương cầm về dêm
Và tôi biết mình yêu em
Ở góc nhỏ của thế giới mang tên em và tôi.......



đăng sơn.fr




vendredi 8 mars 2013

để CóChỗMàNhớNHau****





 Trang
 Viết
 Của
 Nữ Phái








NổiNhớ -
Buổi sáng dậy,em ngồi yên và khóc
Vụng về nhớ,tình chẳng biết về đâu
Mây lờ lững vướng một thời đi lạc
Gọi nỗi nhớ để mình vẫn còn nhau

                                 @nguyênhạ
 
                       


.....
   BỞI VÌ
   @Eve



     Và từ một nỗi niềm nào đó,thay vì nghe bài Vi Đó Là Em thì mình có thể nghe thử chất giọng rủ rỉ của cô Axelle Red xem cô hát ra sao vơí một tâm sự ở bài : " Parce que c'est toi "

               
Parce que c'est toi

Si tu crois un jour qu'je t'laisserai tomber
Pour un détail pour une futilité
N'aie pas peur je saurais bien
Faire la différence
Si tu crains un jour qu'je t'laisserai fâner
La fin de l'été, un mauvais cap à passer
N'aie pas peur personne d'autre n'pourrait
Si facilement te remplacer
Oh non pas toi
Vraiment pas toi
Parce que c'est toi le seul à qui je peux dire
Qu'avec toi je n'ai plus peur de vieillir
Parce que c'est toi
Rien que pour ça



 
  



  Lời bài hát như thế là một cách nỉ non - Có cần nói như thế vơí nhau không ? Tại sao là Ta - ( anh ) là ( em ) mà không phải là một ai khác ?

   Câu trả lời ấy nằm trong một nỗi nhớ như tiếng thầm thì trong đêm khi chàng gọi nàng,và nghe bài hát ấy.....Bởi vì,bởi vì.................. " ......................................... "



 _________________________



   

Vì Đó Là Em
 -         Nguyệt Hạ




Đã ngồi đọc lại những lời đối thoại của chúng mình ở ngày hôm qua. Ghiền chữ của em, nên tôi đã mở hộp thư để đọc lại những lá thư cũ của em.

Đọc lại để làm gì? Có nhiều lần tôi tự hỏi tôi như thế.

Như em đã biết từ khi đôi mắt đẹp của em chạm phải những dòng chữ trong thế giới chữ nghĩa của tôi ... Tôi viết cho chính mình. Tôi viết để ghi lại những buồn vui, những kỷ niệm của cuộc đời.

Trí nhớ của tôi từ ngày ấy ... Đã toàn vẹn và chưa có em ...

"Em là ai ? Đã là Ai ? Và có cái gì đã xui khiến em đi vào dòng chữ nghĩa của tôi ? Tôi đã như một khu rừng rậm, đầy cây trái. Tôi đã có những con đường để đi. Và tôi đang đi thì em xuất hiện. Lạ lùng quá !

Em đến một cách bất thường để chận đường của tôi. Em như người thám hiểm, em đã vạch cây lá và em tìm hiểu tôi. Để làm gì ? Em là em và tôi chỉ là tôi ... Tôi nói với em rồi, nhiều lần. Tôi đã có một quãng đời, tôi có quá khứ và hiện tại của riêng tôi.

Tại sao em đến ?

Ngày hôm nay. Ngồi viết cho em mà tôi thấy còn ngỡ ngàng với chính tôi. Ngỡ ngàng, bàng hoàng và bâng khuâng. Vì tôi đang tìm hiểu lấy chính mình.

Tôi biết em thích đọc những gì tôi viết cho em. Đọc như một hình thức được nghe kể chuyện, và tôi đã viết cho em hàng ngày.


Em !

Ở tôi, em đã tìm thấy điều gì ?
Ở em, tôi đã thấy được điều gì ? Và từ lúc tôi thú nhận là tôi có tình cảm cho em. Em nói em thích tôi. Em thích "chơi" với tôi. Quen tôi, chơi với tôi, thì em được gì ?

Em đã thấy đó ... Em bị tôi nhung nhớ em để hàng ngày tôi tán tỉnh em qua những lời dịu dàng, ngọt ngào, âu yếm.

Trong quá khứ, đã có biết bao nhiêu người đàn ông quen với em, để họ phải "chao đảo" và ngỏ lời tán tỉnh em. Tôi biết là em đã cố giữ mình, giữ tâm trí tịnh yên để có thể làm bổn phận (cho dù em rất mộng mơ và lãng mạn - Em tạo nên một thế giới mộng mơ cho riêng em.)

Còn tôi ? Tôi không phải là những người ấy mà em đã quen biết. Tôi chỉ là tôi. Rất khác người. Độc lập. Tôi hoàn toàn là tôi để sống thật với những ý nghĩ của mình.

Hiểu được em để bắt đầu nhung nhớ em. Em thông minh, em nhạy cảm lắm, và em biết.

Tôi nhung nhớ em khi nói chuyện với em mỗi ngày. Tôi thương em để tôi phải gọi em mỗi ngày. Tôi thèm được nghe giọng nói của em và tôi mê say khi nghe tiếng em cười. Em có biết cảm giác của tôi ra sao không?
- Tôi thấy tôi thuộc về em và em là của tôi. Riêng, rất riêng tư.

Rồi từ đó, em xưng là Em. Chữ em như mọi điều bình thường và quen thuộc ! Em và Anh của hai người thân với nhau và biết nhớ nhung, thương yêu nhau ...

Tôi nói, tôi thú nhận như một sự thua cuộc với chính tôi là: "Tôi yêu Em !"
Tôi đã nhiều lần sợ hãi với Tình Yêu. Vì tình yêu làm con người khốn khổ, mỏi mòn.

Em biết rồi đó. Tình yêu làm tôi nếm mùi thèm khát em. Tôi thèm có em trong vòng tay để có thể tìm môi, tìm mắt em... Và hôn được em ...

Em sợ hãi với những điều tôi đã thú nhận chăng ?

Em bị dằn vặt với cái cảm giác ưng thuận - Muốn và Không Muốn.

Có lần em đã hỏi: "Có thể nào Ngưng lại chuyện Tình Cảm ?"
Em sợ phải đi xa hơn. Để rồi em phải buồn, phải nhung nhớ, phải khóc thầm.

Em và tôi ? Chẳng ai còn cưỡng chế được lòng mình. Để tôi biết: tôi yêu em, tôi cần có em, thèm muốn em ...

Em thì sao ? Em đã có lần thú nhận là em không ngưng nghĩ đến tôi. 24/24. Và tôi đã nằm trong đầu óc em ...

Và em hỏi tôi: " Còn anh thì sao ? Anh có nghĩ đến em trong ngày của anh không ?"

Em muốn biết để làm gì, em ?

Tôi biết tôi yêu em, vì đó là em.

Em cưỡng lại cũng không được vì tôi đã yêu em, tôi nói với em bằng những lời lẽ thật tình nhất ... Tôi không dấu diếm ý nghĩ của tôi về em.


Em.

Vài hàng viết cho em ở một buổi sáng cuối tuần. Đã không gặp em hôm nay. Nhưng tôi biết là tôi đang yêu em ... Tôi đang nhớ em đến tận cùng. Nếu có em, tôi muốn em nhắm mắt lại ... Em sẽ thấy tôi đang hôn lên rừng tóc, hôn lên đôi mắt đẹp của em.

Vậy đó... Khi tôi nhớ và yêu em để biết mình cần em. Để biết mình đang thiếu em.


Người yêu em
nd




Nguyệt Hạ


 ---



Hình ảnh đã đăng
















           GọiTênNổiNhớ -
           ______________________
           -        nguyễnthịLoanPhiên



           Không phải là nỗi nhớ nào cũng giống nhau.Nỗi nhớ có khi giống một sớm mờ sương trời chưa kịp thức giấc,khi mà tất cả mọi cảnh vật còn nằm trong màn sương.Mở choàng mắt,chưa nhận ra mình đang ở đâu sau cơn mơ dài,chưa kịp nhận ra,chưa kịp biết thì nỗi nhớ bước đến từ ngoài khung cửa tràn vào phòng...
       Một chút  lành lạnh,một chút gai gai.Hình như nỗi nhớ cuộn tròn thành  mọi thứ cảm giác : ngây ngây,ngầy ngật vừa khó chịu và cũng vừa dễ chịu.

    Sẽ có ly cà phê sữa khi ngồi yên lặng nhìn ra vườn.Ấn ngón tay vào nút mở nhạc.Lại nghe giọng người hát nhỏ.Nhỏ thôi để đủ ôm chầm lấy một khoảng nhớ có hơi lạnh  mờ sương của ngày nào hẹn hò nhau nơi băng ghế đá .Chỗ ấy tên là Chỗ Hẹn Cũ .

 Ở chỗ ấy,có người cố tình làm rơi lại bài thơ :


GửiAiMộtChỗThưTình _

gửi em chiếc lá ép trong vở
em về mơ mộng bên cửa sổ
mỗi đêm trăng hạ treo đầu ngõ
nghe mình sao chợt thấy vu vơ

gửi em lá thư xanh ngày đó
ép cánh bướm hồng thơm trang giấy
ngó qua ngã vườn thèm đủ thứ
ai dè thơ cũ ,thế mà dầy

gửi em một chỗ ở tình thư
mỗi khuya mất ngủ,nằm trằn trọc
từ em đến làm con nhớ chưa ngủ
thư tình sao mãi vẫn tình thơ....

đăng sơn.fr







    NHE
   _____________________________
      nguyễnthịchữnghĩa
 
 
 
     Ngôn ngữ có những ý nghĩa riêng.Lắm lúc tiếng việt ở những lá thư tình không bỏ dấu thì khó đọc vì bị hiểu sai chữ; có thể gây ngộ nhận.
 
    Thí dụ có hôm chàng ấy viết : Nho em lam
    Rồi có khi chỉ có một chữ NHE( Nhe,nhe  thấy ghét ! )
 
   Nhỏ may mà có đi học và Nhỏ ít khi viết sai chính tả .Mỗi lần chàng ấy không bỏ dấu thì lại bị nhỏ bắt bẻ,cằn nhằn xụ xị....
 
    Chữ  "Nho em lam  " thì dễ ợt,nàng nho nhỏ đủ thông minh để bỏ thêm dấu cho đầy đủ là " Nhớ em lắm " . Chữ Lắm khác vơí chữ Làm .Còn như Nhe Nhe đáng nổi cáu,đáng để bụng như thế thì cần phải hỏi lại .Nhe là Nhé hay là Nhè hay là Nhẹ ?
 
   Chàng ấy làm mặt lì,cười hi hi nói là hiểu sao cũng được,chẳng có gì là quan trọng khi : Nho Nho Anh....
 
     Thật là rắc rối quá !
 
  Lại cười cái kiểu đã nư,đáng ghét :
  - Thế khi người ta tìm đến nhau để yêu nhau,có gì mà không rắc rối  ? Chữ có bỏ dấu hay không bỏ dấu thì miễn là người ta nhớ mình để thú thật là được rồi.
 
   Tỷ như :   Nhoyeuthìnhohaynhođenanh - khi anhyeuem....
 
 
  Ơ hơ !  Hãy dùng tí đỉnh thì giờ mà cắt chữ ra,bỏ dấu mà tự hiểu. Có gì đâu mà nhăn mặt và nhè nhè ?
 
  Hơ hơ !
 
 
   ***




    ma nữ
    PHÓNG BÚT
    _________________________________

                      *   m@anh
 
 
   
         Đàn bà con gái ngoài chuyện thời trang quần áo,dạo phố,ăn hàng thì thích xúm nhau kể chuyện ma và nghe chuyện ma ( Nhất là truyện Ma Tình )
 
      Cứ thử tưởng tượng  khi các cô ngồi quanh bàn,nhìn nhau,ngắm nghía nhau trong ngày phụ nữ đảo chính để  xù xì bàn thảo một chương trình đặc biệt chỉ toàn là những cây viết của phụ nữ và xem họ phóng bút thì hãi lắm ( ! ).
 
    Viết tùy bút kể chuyện thời xưa,chuyện ngày áo trắng trường xưa thì dễ hơn chuyện phóng bút,phóng dao,phóng đũa,phóng đủ thứ.
 
 
   "  Nhỏ kia rất yêu gã kia,gã thuộc loại du côn nửa mùa, hơi cà chớn,cứ 6 tháng 10 ngày hai đứa lại cãi nhau ,giận nhau . Có lần,không biết làm ăn khó khăn thua lỗ gì hay là ra ngõ gặp bà bầu bị xúi quẩy,gã cà khịa,gã nói ,chua như dấm:
 
   - May mà em không là vợ tui.Tui mà cáu lên,tui nhấc em hỏng giò,tui bóp cổ em như con dế nhủi.
 
   Trời ! Trời ! Thật là kinh hoàng .Chưa lấy về mà đã khùng kiểu dã man như thế.Lấy rồi có lẽ ốm đòn. Bạn bè ai ai cũng xúm lại đòi giới thiệu cho nhỏ ấy thằng khác hiền hậu hơn giữa những thằng chưa bị đổi hệ.
 
   Vậy mà,sau 6 tháng 10 ngày  đó lại thấy hai đứa hì hì nắm tay,nắm chân dạo phố phường.Bạn bè dớn dác xì xầm ngó kỹ càng coi con nhỏ này có bầm mình,u dầu sức trán chưa ? ( Nghe đâu gã ấy chỉ hù dọa ba trợn ra oai vậy thôi - Thấy gã cưng con nhỏ quá trời.Không chừng con nhỏ bịa chuyện hù thiên hạ giống như khi kể chuyện ma ,chuyện quỷ.Bịa thêm chút,pha thêm mắm muối cho ra vẻ kinh dị toát mồ hôi ... )
 
    Chuyện ai nấy biết,nấy lo.
 
   Bây giờ,chỉ biết là con nhỏ lây thêm cái ba trợn của gã người yêu ấy - Mỗi lần giận hờn gì nhau thêm lần nữa ( Kiểu 9 tháng 10 ngày khó ăn,khó ở ) Con nhỏ ngồi phóng bút viết loăng quăng.Khi bị bí chữ,nó nhăn nhó ngó xấu hoắc như tài tử đóng phim ma thời net.
 
   Đọc ba cái lẩm cảm tình yêu như con nít ranh đó,thấy mà  phát ớn.Đúng là lỡ leo lên lưng con ma tình thì phải leo theo mà phóng( chẳng biết phóng trúng cái gì ?.....
 
 
 
  --------------------
  
 


ĐI XA...
...

Nàng đi xa. Có nhiều chỗ cho nàng đi... Những đồi núi thênh thang,những sông hồ ngập nước ở nơi cảnh lạ.Nàng muốn đi vơí tâm trạng khám phá, đổi mơí...

Mỗi lần đi chơi xa như thế,nàng sửa soạn hành lý kỹ lưỡng,mang theo  vài quyển sách đã chưa kịp đọc hết trong năm,cũng không  quên mang theo một vài cái đĩa hát có những bài mà mình yêu thích.

Có người nói đùa là nàng dọn nhà mang theo người ( có lẽ sợ mất trộm ư ? )

Đi xa cũng có nghĩa là đổi cảnh trí và thoát khỏi điều thường nhật.Nhưng có điều là khi thong thả đi trên những con đường trên phố lạ,nàng thấy thiếu hụt một điều - Sự trống trải chợt nhiên trở về đầy ấp.Có lúc,thảng thốt chạm tay vào ngực,nàng thấy mình đánh rơi trái tim mình ở một chỗ thân quen - Cũ -

Nơi ấy,có một người đã giữ chặt trái tim của mình.

..

m&n .
 


 
( còntiếp
  vơí những tácgiả khác .... )


mercredi 6 mars 2013

ƯỚT MƯA

..






dangson.fr








Ướt Nhau ở Paris



Đưa bàn tay em nhỏ xíu
Quấn gọn bàn tay anh
Chiều Paris gió cuốn
Gửi nụ hôn nhanh

Chuyền sang anh lọn tóc em
Có mùi mưa của một ngày nào Saigon cũ
Khi ta chưa bao giờ gặp nhau
Ở một góc phố rất buồn,và rất ướt
Khi mà tình yêu chưa biết tìm cho mình một chỗ hẹn
Khi mà những tiếng nhạc trong quán nước đều cùng một điệu từ giống hệt nhau
Ly cà phê ấm,không đủ đường đắng nghét
Những cơn mưa lạnh lẽo,cô quạnh......

..

Đưa bàn tay em cho anh đi em
Ngón tay út biết chỗ mà nhõng nhẽo
Tinh nghịch tìm hơi ấm trong ngực áo anh có nhịp tim
Em cười vơí anh và co ro như con mèo tóc dài trốn hơi lạnh
Đoạn cầu bắc ngang con sông như ngắn lại
Khi em bên cạnh anh
Ướt nhem vì hơi mưa cuối mùa đông
Lòng ấm vì thấy thương
Khi ta chung một con đường
Ướt nhem,nhem như tiếng em cười khúc khích
Cả một buổi chiều mưa đã thành điều rất đẹp
Khi anh nắm gọn bàn tay em....



đăng sơn.fr






dangson.fr








N° 2 của Buổi Chiều Biết Mưa .



" .....Cả một buổi chiều mưa đã thành điều rất đẹp
Khi anh nắm gọn bàn tay em.... "

Lời bài hát bay ra từ quán cà phê đã là như thế
Cho dù gã viết ca từ thấy có khi mình nói dối
Làm gì mà buổi chiều mưa nào đã rất đẹp
Khi cả thành phố ngập tím dươí mưa
Những dòng nước rất thưà
Chẳng có điều gì quyến rũ
Nếu người ta lẻ loi và biết sót sa ?
...


Kể ra thì cũng may
Khi có em bên cạnh
Bàn tay tìm bàn tay
Dịu dàng hơn tất cả điều dịu dàng ở một thành phố cũ
Tình yêu dường như là một trong những phép lạ
Khiến trái tim mình bừng tỉnh sau bao lần lặng lẽ
Tình yêu lục lọi tìm ra cái bản đồ đi tìm nhau
Tìm nhau cho bằng được giữa khu phố ướt mưa
Nụ hôn vừa rời môi nhau,Ướt,
Đôi mắt em nhòa,nhòa lệ
Thành những viên ngọc chạm trỗ có chữ ký của nụ hôn anh
Cả một trời bừng bừng mưa trổi dậy
Những cơn gió lành lạnh gai gai xương sống
So ra thì chỉ bằng một hơi ấm trên cửa mắt
( Chẳng có con số 1 nào toàn vẹn
Chẳng có con số 2 nào thấp thỏm nữa
Khi ta ở bên nhau )

Và buổi chiều hình như không còn là buổi chiều buồn bã nữa
Khi mưa nhòa nhạt như thế
Khi em bên cạnh anh
Ở một cuối chiều mưa rơi.....


@Eve - @nguyênhạ









dangson.fr


dangson.fr

    M - anh vẫn yêu một chừng nào đó nỗi lặngthinh
điều gì đó không cần thiết phải nói
từ khung cửa sổ mưa của chúng mình

( người có thể yêu nhau và xa nhau
từ những muà lũ có cơn mưa chiều
ở một chủ đề viết mang tên mưa )


lưng chừng đó đời sống
lưng chừng em và anh
là lơ lững một chuyện tình
như một thoáng mỏng manh

tình yêu cạn ,đắm trong nửa ly nước
ở góc quán hôm nào
khi ta lặng tĩnh bên nhau
có nụ cười say khướt

cũng có đôi khi
vẽ thêm giọt mưa để ướt thêm cửa mắt
để thay thế một nụ hôn
vì một lẽ
làm sao để làm mới chuyện tình yêu từ một chút dỗi hờn
khi người ta quay đi chừng như muốn khóc
* giọt lệ nào đó vẫn đẹp hơn giọt mưa
lệ chẳng khi nào nhiều hơn mưa rơi ngoài cửa quán nước *


và lắm khi tự em - em hiểu :
anh vẫn yêu những chiều mưa ,khi có em....



đăng sơn.fr








dangson.fr



mardi 5 mars 2013

HIỀN một xíu xiu

_

Hình ảnh đã đăng
dangson.fr



EMthángba....và Nỗi Nhớ -


Ở đuôi mắt có dấu thêm chữ " nhớ "
Nhớ hiền ngoan từ bóng tối còn nguyên
Trong giấc mơ có người khe khẽ gọi
Cuối mùa đông,chữ Nhớ hóa thành Em
Hiền như thế và cũng ngoan như thế
Giữ dùm nhau một góc nhỏ tịnh yên

@nguyênsơn



Hình ảnh đã đăng


đừng xa như thế,đừng đi vội
biển sóng ngần ấy gọi đàn chim
nắng ùa vai thả tóc run tiếng gọi
lời yêu thương cho người mãi về tìm

đừng rời nhau,muà xuân rơi.Tội lắm
sợi môi mềm nức nở hái tiếng đêm
em gây gió thổi tung từng vướng bận
níu chân người ở mãi mãi bên em


Ở CẠNH NHAU
____________________
nguyễnthịchữnghĩa.








Hình ảnh đã đăng














ỞCHỖcóTráiTimEM










em biết nói bằng khoảng không - im lặng
khi em ngồi một mình bên khung cửa sổ trắng
trắng màu áo như thời em đi học - trời mưa
trời mưa có câu hát rất xưa
bài hát có hương vị ngọc lan
bài hát có chỗ dấu những điều ta chưa dám nói


ở chỗ có trái tim em
êm ả và có lẽ rất buồn
khi em đợi chờ nơi chỗ hẹn cũ
có ngón tay út bần thần vẽ hình
thêm vài cọng tình
thêm nét mực xanh
xanh và thênh thang
như màu trời biển
..

Và anh cũng giữ lặng thinh để biết rõ một điều cần biết
Ở một nơi có trái tim em....




đăng sơn.fr





HIỀN với nhau ở tháng 3



tháng ba về,em hiền như cọng nắng
buổi sáng mơ khi vừa tỉnh giấc mơ
tháng ba về lung linh tà áo trắng
thả trên đường ánh mắt ngọt bài thơ
có chút nhớ dấu trong tim ngắn lại
dài thao thức chưa biết tỏ cùng ai
ai cười tươi ,trên bàn dầy hoa trái
lũng lĩnh thèm câu tình tự làm vui....

@Eve










Hình ảnh đã đăng




.







..
bb - NgụyHúc -  ( c ) 2030


dimanche 3 mars 2013

N

.







Hình ảnh đã đăng
dangson.fr







N _





lặng thầm thôi,để nhớ
nhớ oằn người để nhớ
nhớ mùi vị ngọc lan
cuối xóm,đầu con ngõ
khi biết mình nhớ nhau

lặng như thế mà thôi
buổi sáng trời lành lạnh
buổi chiều ngồi đơn côi
nhớ như thế,mà thôi

đăng sơn.fr



tháng3 -



tháng ba trở về với em
anh nhớ em
không nói - ngồi yên
thầm thầm như thế
buổi sáng lạnh cóng
chờ màu ấm nắng
thầm thì nhớ em

trời tháng ba còn lạnh
trời tháng ba ở xa
nhớ bước chân ngà
ngày đến bên nhau

tháng ba trở về
cơn nhớ lê thê
thầm thầm mà nhớ
( nổi nhớ vẫn vơ ! )



@eve & @nguyênhạ






Hình ảnh đã đăng
dangson.fr






TìnhThơ ......




Tình thơ ta gửi cho người
Một cành hoa tím,nửa đời tơ vương
Có ai chung một khúc đường
Khi về mơí biết mình thương ai rồi .....




đăng sơn.fr


Hình ảnh đã đăng