mercredi 20 mars 2013

ĐI DẠO ở Vườn Thơ

dang son.fr -


 

  


 
 

ChunChút

Chun chút thôi làm nỗi nhớ
Yêu một chút cũng có nghĩa là yêu
Thương bờ môi đỏ cười trong gió
Nhớ bờ tóc ấy đã là em.


đăng sơn.fr



                                      ______________________________________________






Thơ VƯƠNG TRẦN TUẤN

 


 
dang son.fr




MÙA ĐÔNG ĐÀ LẠT

Cơn lạnh se da
Tách café hững hờ nhỏ giọt
Khu vườn có những tán lá màu ngọc bích
Dãy hành lang rêu phong
Thoang thoảng mùi Ngọc lan

Hoa Mimosa rực vàng
Ô cửa kính lóng lánh vài hạt sương ban sớm
Bên voan cửa màu hồng
Có đôi mắt mùa đông
Vô tình chạm vào đáy cốc

Mùa đông Đà lạt
Sương giăng kín khu vườn cổ tích
Vòm cổng chạm trổ cầu kỳ
Có bầy chim di trú lặng lẽ ẩn thân

Phố núi cựa mình khe khẻ
Người lử khách
Ra đi từ sáng tinh mơ
Ngang qua khu vườn cổ tích
Nghe mùi hương nhè nhẹ bay theo.





VƯỜN NHÀ EM

Tôi đi
bằng đôi chân trần
Vườn nhà em đang mùa trỉu trái
Em lẫn giữa
màu xanh mềm mại
Tôi hát bâng quơ
theo lời gió thầm thì.



NGÀY VỀ PHỐ BIỂN

Tôi về Vũng tàu
Mùa mưa bắt đầu nặng hạt
Đường về nhà em khan khác
Bầy chim bắt sâu râm ran gọi nhau

Loanh quanh Bãi Sau
Dãy cafe xưa vẫn còn ngắm biển
Nơi mà mỗi sáng em vẫn loay hoay
Bỏ chút xíu mặn mòi vào vị đắng
Ví như mai mốt xa nhau
Anh về cao nguyên chập chùng đồi núi
Có chăng"chớp bể mưa nguồn"

Bãi Trước
Buổi chiều mịt mờ khói sóng
Bầy chim quen ríu rít gọi đàn
Tuổi thơ em gắn liền với biển
Em sợ về xứ xa
Có ai vỗ về như sóng
Nên tình yêu lao đao

Biển đêm ngái ngủ
Bàn tay khe khẽ chạm vào
Òa vỡ bao điều tha thiết
Mai về cao nguyên gió lạnh sương mù
Hạt mưa thành muối trên tay ran rát.





* Thơ THY NGUYÊN 81
 
dangson.fr
 
 
 




ĐỘC THOẠI

Quá nửa đời
người
vẫn là người khách trọ
nửa tầm xuân
nửa lại đo phần.

Người xây những cây cầu ken dày màu xạm
ngược xuôi hỉ nộ đong đầy
người hành bộ vá đời mình trên cỏ
gột rửa bụi phiền
người độc thoại với gương...




CHỢ XUÂN

Xuân bện những bụi mưa còn đợi
Em dùng dằng chắt giọt bán mua
Chiều phẳng lặng như tờ giấy
Lời anh cong
Em ở đợ bước chân.

Thấm thoắt đã mười năm
Nụ cười anh chưa cũ
Giấc ngủ chập chờn những dại khôn không đủ
Người cầm cả hạt mưa không giấu nổi ngón hoa.

Thôi thì rét đã tận cùng đáy cốc
Mấy mùa thương đã mòn vẹt bến thơ
Yêu đến hết nghĩa là còn mong một cánh cửa
Xôí xả bật mở để nguội đến bây giờ...

Ngoài kia gió xuân lan man neo đậu
Người khản giọng rã rời
Sau một hồi trút hội thoại đa mang
Phía bên kia vừa vặn gửi lại loạt âm thanh tun tút
Thì mưa xuân cứ cùng em xuống chợ
Cứ bện những bụi người cho hối hả gọi tên.





CẦM MƯA



Cầm cho được những niềm vui
Cầm cho cạn cả nỗi buồn đã vướng
Đêm cô đặc
Đêm như thoát xác cỏ cây.

Giờ. Em cầm mưa tự mình tan chảy
Cái ngoảnh mặt phủ dầy
Lẫn vào đêm mộng mị
mỏng như cánh chuồn bay thấp.

Ai biết đêm nói với ngày những gì
Ai biết gió lẻn trăng cười với giấc mơ không thật
Cánh cổng bé li ti xạt xào phía ngực
Ước một lần đến chợ tình Khâu Vai.

Em. Lâu rồi không vẽ người trong mưa
Trong giăng giăng của của bốn bề mắt ướt
Gió liu riu ru nỗi niềm bay ngược
Thèm giọt rượu tận đáy cốc trái mùa.




* Thơ BIỂN HỒNG



dangson.fr

 
 
 


BIỂN YÊU.


Lắng nghe biển thở trong lòng
Thì thầm câu hát trên cồn cát cao
Làm sao để biết còn nhau ?
Làm sao để giữ nguyên màu tình yêu ?

Biển nằm đợi cánh hải âu
Tình anh như sóng ân cần hỏi thăm
Em là bãi cát lặng thầm
Chờ anh phủ sóng ôm chầm lấy em.





Lắng Đọng


Cô đơn mình em nơi khung cửa
Ở giửa ngày mưa rả rít sầu
Tiếng hát lần tìm qua nổi nhớ
Tan loãng vào tim nửa giấc mơ


Ta chạy vòng quanh ở cuộc đời
Như mây bay mãi đến chơi vơi
Bóng anh tìm bóng em ngày tháng
Biết đến bao giờ thôi lẻ đôi . .


***



Hẹn anh cuối ngõ đường xưa
Hương mùi dạ lý đong đưa tình nào
Long lanh ánh mắt trời sao
Nụ hôn tình ái anh trao ngọt ngào
Tìm câu ngôn ngữ dạt dào
Theo con sóng dỗ cho vừa lòng em
...Hẹn nhìn ánh mắt đêm sâu
Hẹn nhau để mãi một câu ân tình..






* Thơ @nguyênhạ
 
dangson.fr
 


VẾT HẠ.



vết mùa hạ chúm chím nơi cửa sổ
xoã tóc dài từ nỗi nhớ xa xăm
anh ở đâu làm hồn em nhung nhớ ?
tình em đây,vẫn còn chỗ cho nhau

Vẫn trời hạ,biển dài theo con sóng
Bãi cát nằm thoai thoải dưới trời mây
Đỏ bờ môi nghe dấu đời níu động
Tím mắt rồi khi chờ một vòng tay






LẶNGTHẦM
Ở CƠN BÃO CHIỀU




Cơn bão nhỏ bay về thành phố
Chập chùng cơn gió buốt lạnh tôi
Những hàng hiên phố vắng bỏ ngõ
Phố mưa,phố vắng cả tiếng cười

Cửa kính mờ ,ngôi quán buồn lên tiếng
Mời tôi vào một góc lặng trầm ngâm
Ly cà phê lười biếng không mở miệng
Ngó tôi buồn - hai đứa ngồi lặng câm



.
ƠI !


..Một vài chữ thôi
  Dịu  và ngọt ngào như thế
 Xa xôi mà vừa gần một tiếng cười
 Sáng muà xuân ấm áp
 Nắng tìm nắng chơi vơi
Ta chợt nghĩ đến người
 
 Người ơi ! Ơi.
 


 @nguyênhạ




Mưa Nhớ

Tự nhiên anh gởi lời thăm
Những cơn mưa nhỏ âm thầm rơi rơi
Giọt mưa lã chã chơi vơi
Nhìn mưa em nhớ người nơi xa vời



    ( em Pleiku )

                                 





Lời Biển HátĐêm nghe tiếng thì thầm
Vọng về từ biển xanh
Lời ngọt ngào tình tự
Ngời mắt em long lanh

Ru em giấc mộng lành
Cùng tinh tú muôn sao
Bằng tiếng sóng rì rào
Lao xao trên đồi cát

Vuốt ve em gió mát
Lời biển hát chiều nay
Ca tụng mối tình say
Từ tim anh đắm đuối

Nhạc tình như dòng suối
Cánh tay sóng vỗ về
Ôm trọn những đam mê
Tô màu em hạnh phúc....

em Pleiku



Tóc Em
 
Em ngày xưa thiếu nữ
Tóc dài quyện ngây thơ
Môi hồng còn chớm nụ
Chưa biết sầu vu vơ

Ngày nay tóc hờ hững
Xỏa trên bờ vai thon
Những tháng năm hiu quạnh
Nên tóc hoài lang thang


Nguyễn Thị Tê Hát


Aucun commentaire: