VIẾT ĐỂ
Kể Về M Ộ T C H U Y Ệ N T Ì N H...
__________________________________________________
Sau cơn bệnh nặng,tưởng đã lìa xa nhau,thế mà lại có phép lạ xảy ra cho chúng tôi gặp lại nhau để có thể kể lại một câu truyện tình .
Khi xem hay đọc về một chuyện tình,người ta hay đoán trước xem tình huống sẽ ra sao ( ? ) Kết cuộc sẽ ra thế nào ? Tâm lý người xem phim đọc truyện hay thích những sự việc éo le ( Càng éo le đẫm lệ hay đẫm máu càng tốt ... )
Trong quá khứ,tôi đã viết rất nhiều truyện ngắn ( những mẫu chuyện khá nhẹ nhàng - Trong truyện dựng kịch của tôi ít khi có máu đổ thịt rơi - tôi sợ ! - ) Truyện dài khi muốn viết thì phải dài hơi,dài sức,phải có một sự kiên trì khủng khiếp,phải thức đêm,dậy sớm để không làm mất mạch truyện ....
Là một kẻ rất lười,tôi đã thử viết truyện dài ,tạo dựng cho đã đời những nhân vật,những tình tiết xong,rồi biện hộ là bận bịu , lại quẳng đó . Khi sực nhớ,đọc lại,thấy mình mất đi sự phấn khởi ban đầu .
Trở lại câu chuyện tình mới nhất vừa xảy ra,tôi nghĩ " mình có chất liệu để viết " - Nếu không nhanh tay,nhanh chân để viết thì nàng sẽ bỏ đi thật sự lần này theo câu : " TìnhchỉđẹpkhicònDangDở " ...
Không ,và không . Vì ghét sự dở dang,nên tôi sẽ viết,sẽ kể .
Bạn có đủ sức đọc hay không ?
đăng sơn.fr
...
ĐÈN KHUYA ...............................
Đêm về khuya .
Thời gian như cái bóng ma lập loè ( nhất là khi ngồi đợi một cái gì đó - Ngồi một mình ,nhìn cái bóng mình trên vách )
Hắn đang ngồi nghe nhạc kiểu sến ,sến đến tận cùng . Nhìn trên màn ảnh ,thấy anh ca sĩ loại bèo nhèo đang rỉ ran " Bỏ anh rồi,em đi với ai,đi về đâu, hỡi em ? "
Bấm qua bài số 2 . Đại loại cũng rên và khóc như thế .... " Nếu mai anh chết,em có buồn không ? "
Hắn lắc đầu,chộp chai rượu ,rót thêm vào ly khề khà nhớ lại có ông nhà văn tên là Cao Nguyên đã có lần viết kiểu bênh vực cho loại nhạc rên này : Đại loại,sến hay không sến là do người nghe phân loại . Sáng tác và hát bằng trái tim và thành thật với tâm hồn thì ta nên gọi là nhạc tình cảm ... "
Là kẻ rất ít nói, hắn không cần bàn cãi chi nhiều về cái " sến " hay không " sến " ,hắn đang thèm nghe nhạc mùi,càng buồn,càng xìu càng tốt vì một lẽ rất dễ hiểu là hắn đang buồn cho mối tình như khói mây của mình .
Hắn gọi người ấy là Ma ( bóng ma ) vì chưa bao giờ thấy mặt mày .
Chuyện của hắn dễ hiểu mà thôi vì ngày ấy,hắn lò dò tìm các diễn đàn văn học trên mạng, hắn rớt vào một chủ đề văn thơ và ca nhạc . Gặp cái tên rất tình,rất xinh cộng thêm giọng hát mềm mại ru lòng người ấy ,hắn viết vài câu cám ơn và góp ý .
Cứ vậy mà quen . Vì thư qua,thư lại .
Bây giờ ,giả tỷ bạn đang ngồi trước mặt hắn,cùng cụng ly và nghe nhạc sến. Nghe đến đoạn hắn nói : " Cứ vậy mà quen . Vì thư qua,thư lại " ..... Bạn sẽ nghĩ đến điều gì ? Câu chuyện sẽ ra sao giữa hắn và người ấy ?
Có lẽ bạn sẽ nghĩ :
* Lại thêm một chuyện tình ảo từ khoảng cách ?
* Thế giới ảo đó mà . Có gì quan trọng đâu ?!
* Dẫu gì ,cũng chỉ là một trò chơi ...
Bạn nghĩ gì,nói gì là quyền của bạn . Hắn không phải là bạn ( một trong những người đọc và tìm ý tưởng và một đề tài để có thể bịa truyện mà viết .... )
Hắn không nói thêm gì nữa . Hắn ít nói .
Đêm nay . Khuya rồi . Bản nhạc đổi tông,đổi điệu qua điệu nhạc khác với bài hát mang tên " Người bạn thân tên Buồn "
... Tôi có người bạn thân
Người ấy tên là Buồn
Hai đứa quen nhau từ ngày mới lớn
Ngày đó,Buồn còn xa lạ,không hay đến thăm tôi .....
( đứcHuy - 1983- 1990 ).....
Nếu ai thích bài hát buồn như thế,đã có lần nghe ,thì sẽ đoán được tại sao người ta buồn khi mất người yêu .
Đêm nay,nhìn bóng mình trên vách,hắn nốc cạn ly rượu . Mở máy,tìm cái tên bóng ma mềm mại ấy để bấm vào nút Xóa .
Dẫu biết rõ ràng là : Dù cái tên và địa chỉ có bị xóa nhưng cái bóng ấy vẫn lưng lững mỗi khi đêm về .
Bóng lênh đênh,chập chờn trên vách tường khuya .
đăng sơn.fr