.
..
CHỌN LỰA -
___________________________________
Đáng lẽ bài viết ngắn này có một cái tên là " RÁC " ( ! )
Nhưng viết như thế thì thấy mình tàn nhẫn quá để bắt đầu cho một buổi sáng.Những ngày mùa đông ở đây chưa có tuyết ,gió cuốn,mưa rơi tơi bời sau những thoáng nắng yếu ớt.Trời mùa đông ẩm ướt sập sùi thiếu nắng dễ làm người ta xuống tinh thần hay đau,cảm ho để lần lượt đi bác sĩ.
Tôi ngồi trong cái phòng mạch đầy người.Đến viếng ông BS gia đình không phải vì cảm cúm,đau bụng,nhức đầu ,tôi thấy mình còn mạnh như một con trâu - đến chỉ để xin gia hạn thuốc giảm áp huyết ( đời còn ngon lành,còn đẹp chút đỉnh,cha mình đi sớm bên quê nhà vì cái chứng áp huyết cao nên mình thấy sợ,chứng di truyền có thể cướp đi mạng sống.Đời còn đường đi,đi được thì tiếp tục mà đi ...Vậy thôi ) .
Phòng mạch rất khang trang,tường sơn màu trắng vơí những tấm tranh tĩnh vật treo rải rác,giữa phòng là cái kệ gỗ hai tầng đựng đầy tạp chí,mấy ông tubíp thì hay đọc sách báo,tạp chí về kinh tế và chính trị,thời sự.Nhìn cái bìa nào cũng thấy những cái tựa dễ nực đại khái : < Nền kinh tế của chúng ta đi về đâu ? < Làm thế nào để thoát khỏi nền khủng hoảng kinh tế toàn cầu ? < Tân chính phủ có phải là những kẻ bất tài,bất lực không ?
Dân làm báo luôn biết cách câu khách, bán hàng bằng những phương cách đăng hình ảnh và in những cái tựa bắt mắt.Chuyện dĩ nhiên. Rời mắt khỏi cái màn ảnh TV đang nhả những bản tin nói về sự biểu tình chống điều luật sắp cho làm đám cươí cuả dân đồng phái yêu nhau,tôi lục lọi chồng tạp chí trên kệ,lòng thì tránh những tờ báo đăng bài chính trị,tôi sợ áp huyết lên vì những cái oái oăm chống phá nhau của các phe phái báo chí.Chuyện thảm hại thụt lùi của nền kinh tế thì khỏi đọc báo cũng biết khi đi ngang những khu phố treo bảng đóng cửa ,bán cửa tiệm..... Bây giờ,người ta mở tiệm rồi kéo nhau xập tiệm,chỉ có mấy hãng to to như Apple Tráo Táo,Samsung,Lg và những hệ thống công ty là buôn bán kha khá mà thôi vì tiềm lực kinh doanh ,tổ chức quy cũ....
Rời mắt khỏi mẫu tin về sự tàn rụi kiểu phá sản của hệ thống Virgine Mégastore vơí hơn 20 cửa hàng trên dất Pháp :
( La chaîne Virgin avait déposé le bilan mercredi 9 janvier auprès du tribunal de commerce de Paris. Comme d'autres distributeurs spécialisés, dont la FNACV, l'enseigne est notamment victime de l'effondrement des marchés "physiques" du disque et du DVD, et de la concurrence des grands acteurs du web, comme Amazon et Apple.... )
Tôi rơi vào những tờ tạp chí lá cải chuyên đăng tải về chuyện tài tử minh tinh.Tôi cảm thấy bất ổn cho mình.
Không đọc nữa.
Lẳng lặng ghé mắt nhìn ra ngoài cửa sổ ngó người qua kẻ lại ngoài phòng mạch.Cố gắng nghĩ đến những điều vui,những thân tình giữa những kẻ có lòng vơí nhau.
Nhớ lại một dòng chữ của người bạn thân.Cô viết :
" .....
Buổi sáng nơi này, lạnh buốt với nắng vàng tươi tắn, dấu hiệu của mùa xuân.
Em đang nghe nhạc hay...
Buổi tối đã đi qua với những câu tâm sự dài không muốn dứt,
em mang theo và có một giấc nồng thật say, thật ngon.
Ngày vui cho em, và niềm vui cho anh. "
.
Đã ngắn gọn như thế thôi.Thay vì ngồi đọc báo,nhét thêm vào đầu những bản tin chẳng có gì vui giữa bầu trời xám xịt nơi đây,mình nghĩ mình vẫn còn một vài cách...
Và vì thế,người ta còn chịu khó viết cho nhau và giữ lại tình thân trên vài dòng chữ.Chữ nghĩa không nên là rác rưởi từ một nền kinh tế chỉ nhắm vào điều cạnh tranh và kích thích tiêu thụ......
đăng sơn.fr
**
HÃY THẬT TÌNH VỚI NHAU Ở THẾ GIỚI NÀY
_________________________________________________
Người mê chữ nghĩa và đọc quá nhiều thì hay được xem là con mọt sách.Có những con mọt khi đọc quá nhiều đâm ra ngơ ngơ,tỉnh tỉnh,có con mọt khác thì đâm ra đăm chiêu khi phải đối ứng giữa sự đời và sự việc xảy ra trong sách vở....
Mỗi con mọt có một căn bệnh hoặc những lề lối ứng xử với đời khác nhau.Có vài người nghĩ là mình quá tỉnh táo và đủ sống sượng để hay gọi Mọt Sách là người thiếu thực tế.
Còn người viết.Hắn lấy điều gì để viết ?
Viết theo chiều hướng nào ? Viết để suy diễn và diễn đạt từ một vài tài liệu đã tham khảo hoặc theo kinh nghiệm riêng của đời sống cá nhân thì có vẻ khô khan.
Viết theo loại tiểu thuyết thì lại bị gọi là hoang tưởng.Tiểu thuyết là những hoàn cảnh của từng phần đời góp lại của các nhân vật.
Trong tiểu thuyết,nhân vật nữ và nam có những lề lối suy nghĩ và ăn nói khác nhau.
Ở Face book,hoặc Twister,My space gì gì đó,người viết gửi vài dòng chữ,vài tấm ảnh hoặc âm nhạc theo kiểu thông tin cập nhật thì là điều thường thức thôi.
Để thoát khỏi cái cô đơn và sự giam hãm của nỗi lặng thinh,người lên mạng tìm cách nối mạng và kết bạn với nhau.
Có rất nhiều hình thức để kết bạn.Bạn Ảo hay bạn Thật thì chỉ có người trong cuộc mới biết.Biết ra sao ? Biết như thế nào khi đã dùng thì giờ kết đến ba bốn trăm người bạn ( Thống kê mới nhất của Mỹ thông báo dân chơi trên Facebook trung bình có đến hơn 500 người bạn ! )
Khi ngồi gõ phím chữ,chẳng hiểu nỗi cô đơn có bị tan loãng đi không ?
Hay ta chỉ tổ mất thì giờ thật cho những người bạn Thật ngoài đời ?
Đìều này nên cần nghĩ lại. Thế giới càng văn minh,con người sẽ có càng nhiều phương tiện kỹ thuật hơn.Khỏi cần mất thì giờ ra chợ mua đồ ăn.Cứ order ở Net là có sẵn đồ gửi đến( Tiết kiệm được thời gian để ngồi Net ! )
Có lẽ,đến một ngày đẹp trời nào đó,con người chắc sẽ chẳng cần sự giao tiếp thưòng thức giữa người thật và người thật nữa.Cái gì cũng phải cần đến máy móc !
Nghĩ lẩm cẩm để nói xàm, nói gỡ cho vui mà thôi.Cái giả thuyết ấy khó mà có thật.Vì dù sao đi nữa,những mối chân tinh một khi đã được giao kết theo một quan điểm dung hòa để có thể đến gần với nhau ,để thật sự có nhau và là niềm vui cho nhau vẫn là điều mà những người bạn thật tình hằng mong muốn.
Vậy đi.Vậy là vậy cho những hàng viết rất nhanh nhưng khá thành thật này.
đăng sơn.fr
_____________________________