vendredi 8 juin 2012

Hãy Để Anh Yêu Em ( thơ )



  Bài mới câp nhật :   22.06.2014







dangson.fr















NGÀY ẤY. 

______________________________ 






Hãy còn nhớ mực xanh ngày áo trắng 
Nét thư tình non dại thưở đầu tiên 
Môi chỉ mím,muốn cười mà không dám 
Có lẽ nào nhung nhớ bảo là yêu ? 

Gửi thư đi,năm sáu ngày,ai nhận được ? 
Không trả lời một chữ với người ta ! 
Lòng vời vợi như kỳ thi vừa trượt 
Buồn đắm đuối,mặt cúi gầm sót sa 

Vẫn nhớ nhớ mắt người là ô cửa 
Trên đưòng về ôm cặp thấy mà thương 
Người học giỏi,làm ơn giúp tôi với 
Chẳng lẽ cứ làm ngơ trước cổng trường ? 


Áo trắng ơi ! Bây giờ thì xa lắm 
Mỗi đường đời là một nẻo xa xôi 
Người ra sao với nụ cười ngày ấy ? 
Tôi bây giờ cũ kỹ,vẫn là tôi….. 


Trần.K.Sơn









Tím
Ở CƠN MƯA

------------------



đâu phải lỗi ở nơi em
mà cơn mưa về rơi nhẹ
Phố tím mình rồi buồn tênh
Tội ta quá , tội cả em !


đâu phải tại bài thơ
mà ướt cả khung trời
ta co ro lạnh đứng ngó
thả giọt tình lơ ngơ

đâu phải lỗi chúng mình
rơi rớt giữa khoảng không
chiều một mình ẩm lạnh
để nhớ một người thương.


nguyễnthịLoanPhiên






ĐỂ CHIỀU NAY
còn lại chút mưa -
________________


Rơi mưa nhỏ giọt chiều rơi
Rơi ta loãng một chút đời buồn tênh
Chạm tay ướt vách hồn mình
Thử tìm nụ ngọt trên vành môi xưa

Rơi em lãng đãng cuối muà
Chỗ ta ngồi nhớ bụi hoa rụng đều
Phải chi mưa dẫn đường em
Đến đây ta sẽ chia đều cơn mưa



đăng sơn.fr





-- để chiều nay
CÒN LẠI CHÚT EM

____________________




có những buổi chiều lặng thầm như thế
gió rưng rưng,ta cũng buồn rưng rưng
mưa muốn khóc trong lòng ai nhỏ bé
giọt thì thầm nơi chiếc lá giữa đường

có những lúc thấy mình ngồi im tiếng
nói không nói,mà cười thì cũng không
có phải tại ở xa nên trống vắng
có phải vì cứ thế mà mãi thương ? 


đăng sơn.fr
















Để Anh Mãi Yêu Em - Yêu Em

Hãy gửi nụ hôn em
Nồng thắm thơm buổi chiều
Để anh biết mình yêu
Gửi anh nỗi nhung nhớ em
Gửi anh ngàn lời yêu
Cả tiếng thở dịu dàng
ở những lần nhớ nhung
để anh mãi yêu em - yêu em.. 


m&n - đăng sơn.fr















PHƯƠNG CÁCH
để giữ lại một tình yêu bên nhau
_____________________________________






Tình yêu là thế -
( Không phải là một món đồ chơi bày trong cửa tiệm
Người ta không thể nào mua nó về nhà
Rồi mở trang notice để đọc và biết cách sử dụng )


Có cách nào mở được cửa tim em
Khi mưa rên rỉ ở nửa buổi chiều
Khi em ngồi bên song cửa
Ngón tay vụng về vẽ chữ Yêu ( ? )


Có cách nào hâm nóng lại ly cà phê của ngày hôm qua ( lúc cuối chiều )
Khi anh ghé thăm em
Hai đứa mình chạm mặt nhau
Không hôn nhau vội vã mà tưởng tượng
Khi em khẽ khép đôi mắt
Để anh không kịp nhìn thấy những điểm sáng trong đồng tử
Để anh không đoán được em đang nghĩ gì

Ngón tay anh biết suy nghĩ
Khi đi tìm em
Ở một chỗ
Mà em hay đi lạc

Ngôn ngữ anh biết tìm chỗ trú ẩn
Bên vành tai em dấu trong cụm tóc
Anh biết cách bơi lội
Ở dòng sông mang tên của tóc
Ở một cánh rừng hay làm người ta đi lạc
Cánh rừng ấy,có lần em làm rơi chiếc chìa khóa duy nhất
Có ghi số code mật mã giữ trái tim em
Mà anh loay loay mãi một thời gian để mở cửa
Để em buông tay,đầu hàng thua cuộc
Em vẫy cái khăn tay giả làm cờ trắng từ cửa sổ tim em
Và anh xâm chiếm như một đoàn lính xâm lược
Anh đọc bài diễn văn,hùng hổ lắm như ông tổng thống vừa đắc cử
Anh gạt bỏ tất cả những kẻ lăm le lại gần em
Chỉ vì một sự ích kỷ lớn nhất thế giơí

Bài diễn văn ấy - khi nào - hình như anh đã quên khuấy
Làm sao mà không quên cho được
Khi em nhìn anh như soi thấu vào tim mình
Anh luýnh quýnh,anh loạng quạng
Như chú rể say khướt trong đêm tân hôn
( Chú rể bế cô dâu nặng trĩu vào phòng
Và ngủ vùi trên ngực nàng để chẳng làm gì cho nên hồn
..và cô dâu dịu dàng lướt những ngón tay trên mái tóc chàng say sẩm
Nghe tiếng chàng thở đều,đều )

Và cô biết : chàng đang có mình trong giấc mơ ngày ấy
Ngày chàng đi tìm nàng ở khắp nơi ,khắp chốn
Chàng chạy xe đi tìm khắp cánh đồng bát ngát
Nơi nàng hay dấu đường đến trái tim của nàng


Tìm như thế,qua màu nắng,màu mưa
Chàng bắt gặp nàng thui thủi
Để giang vòng tay ôm lấy nàng
Trong vòng tay ấy có lời vỗ về dỗ ngon,dỗ ngọt
( Tỷ như : Hãy để anh yêu em )
Và như thế -
Tình yêu không có trang sách nào dể chỉ cách thức yêu nhau
Anh đã phải tự sáng chế ra cách thức yêu em
Nụ hôn không bao giờ là nụ hôn lạnh lẽo
Cái cảm giác ngầy ngậy của vị táo ngọt
không nằm trong cái máy xay sinh tố

Tiếng tim đập trong bầu ngực em
Bên tay trái khi anh đụng đến
Vẫn là một cơn sóng nhỏ
Trên bãi biển chạy dài nắng hạ
Anh ngủ vùi trên bãi cát ở ngực em
Và khi anh tỉnh thức sau một giấc mơ chập chờn
Bắt gặp ánh mắt em xoãi cánh cuí xuống

Để anh thành kẻ mất trí tồi tệ nhất thế gian này

Anh đã quên biết bao điều đã đọc
Để hiểu rõ nhất một điều duy nhất :" Chẳng có phương cách nào dạy ta yêu nhau "


đăng sơn.fr










HÃYvừađủlàem.

_____ đăng sơn.fr



Chúc em vừa đủ là em
Để hiểu được tình yêu
Để biết thế nào là duyên nợ
Khi tôi dọn nhà vào ở hẳn trong em

Chúc em hiểu được tôi
Hiểu được tình tôi trong những đêm mất ngủ
Em còn quá mới để hiểu được thế nào là yêu thêm một lần nữa
Tôi đã cũ để có thể ôm trọn cho mình những giấc mơ

Em nhớ chúc lại tôi điều tôi vừa chúc
Chúc nhau hãy mãi mãi là nhau













... Khi mình hỏi chính mình, Tình Yêu có phải là Ảo Giác? 
TY là một ảo tưởng và ảo giác để tạm xoa dịu nỗi cô đơn trong tâm hồn mình.  





 

 
BÀI THƠ cho EVE
( Hãy Để AnhyêuEm )



_____________________________________

@nguyênhạ & đăng sơn.fr

  Khi mưa vừa ngừng rơi
Ở cuối buổi chiều nơi em đứng
Là khi anh ôm trọn vào lòng nỗi nhớ kèm theo nửa nụ cười
Của một Eve thời mới nhất
Eva của những nụ hôn
Eva hay Eve của riêng một ngôn từ pha trộn từ nụ mắt ngoan
Ngoan và mềm hơn trái cấm

Adam đã không còn là mình nữa

Trái cấm đã có vị hương ngọc lan và mùi thịt da nồng nàn
Lời nguyền của phù thủy đã biến mất
Con rắn độc giả hình của điều cấm kỵ cũng biến mất
Khi anh nắm tay em
Trong tiếng run run,thì thầm
---

Mưa không còn là mưa
Mưa đã trở thành một điều dư thừa
Từ khi Eve dẫm chân vào vườn địa đàng
Nàng xõa bờ tóc ướt để hoá đổi tên nàng
Khúc xương sườn đàn ông trở thành cây bút
Để anh viết lá thư tình kiểu mới nhất

Chàng lấy màu mắt của người yêu để làm mực

Mực màu hồng của môi và màu tím ở cái đuôi mắt
---
Lá thư tình đã là lời hẹn ước
Để Eve vĩnh viễn là một người đàn bà đầu tiên
Khi đọc bức thư tình mới nhất thời hiện đại
Và Eve chợt dưng muốn khóc khi ôm chàng gọn lõn
Nụ hôn cũng muốn làm mưa phải khóc

Tình yêu là một thứ phép lạ mà thượng đế đã lỡ tay làm rơi xuống

Tình yêu lăn tròn,ẩn mình trong dòng chữ của chàng
Để trở thành món quà đẹp nhất trong ngày của đàn bà

Ngày đàn bà có tiếng mưa rơi chậm rãi

Ngày đàn bà của một mối tình không có gì để gọi là đặc biệt.

--- Chỉ cần một nụ hôn êm

Chỉ cần một lời nói ngọt dịu
Lưng lửng giữa buổi chiều
Chiều buông tiếng mưa mang tên em
Em của cái tên Eve tưởng chừng như rất mới
--

Chiều rơi theo tiếng thở của Eve

Và nàng nhắm chặt mắt để chìm lĩm trong câu nói : " anh yêu em - anh yêu em "....






HÃY ĐỂ ANH YÊU EM


Có nhiều lúc
Anh muốn lặng thinh
Như không còn gì để nói
Những khi thấy mình một mình
Thấy mình cuộn tròn, nhỏ nhoi như chiếc lá.
(Ví như vậy chắc chưa đủ làm em hiểu
Anh sẽ nói như thế nào đây ?
Khi sự lặng thinh rất cần cho riêng mình
Chữ "Mình" có cả cái tên em trong đó !)

Rất có lắm lúc
Anh thèm có em
Giữa bóng đêm
Giữa bóng tối lẻ loi như cơn tuyết vừa đổ xuống
Tuyết trắng, đẹp trinh nguyên
Như ánh mắt em
Như nụ hồng nơi môi em

Nơi anh sống, thở và suy nghĩ
Nơi anh tạm gọi là nơi trú ẩn
Có đầy đủ những thứ anh đã có
Chỉ có điều : anh thiếu em
Như bao lần anh biết mình cần em

Hãy để anh yêu em
Yêu như từng biết yêu
Yêu như tưởng mình đã chết
(Người ta nói yêu là đã chết)
Sự mâu thuẫn và vô lý của tình yêu
Anh nghĩ chỉ mình chúng ta hiểu

Em ! Những điều anh viết và lý luận
Đều là những điều thừa thãi
Thừa như những chặng đưòng anh đi qua
Thừa như quán vắng và bàn ghế biết cô đơn
Tiếng nhạc thừa
Giọt cà phê thừa
Anh cũng tầm thường, ế ẩm
Với nỗi cô quạnh hằng có khi nhớ đến em giữa trận mưa

Hãy để anh yêu em
Hãy để anh thèm em
Thèm đôi vai trần trụi
Có mùi thơm của tóc
Tóc ở trần trên ngực
Tóc quấn lấy anh trên giường chiếu
Mà những tiếng ư ư.. trong cổ họng em
Đã cho anh biết mình phải và nên làm gì
Thân xác em mềm mại
Môi hôn nhau cuốn hút
Để ta không còn là mình nữa

Những lúc như thế
Anh biết rõ anh sẽ nhớ nhung em
Một khi lìa nhau từ căn phòng nhỏ xíu
Từ khi tiếng nhạc run rẫy trên môi, trên ngực em vừa ngừng bặt

Em quay gót để về chỗ em đã đến
Anh thẩn thờ tưởng mình nằm mơ
Như trong truyện liêu trai chí dị

Ngày qua ngày
Đêm qua đêm
Mưa, mưa rồi nắng
Anh quay quắt nhớ em
Anh đã lầm với chính mình
Khi đã tưởng cứ yêu, cứ muốn là sẽ có

Anh âm thầm cầu nguyện
(dù lúc yêu em, anh quên cả trời đất)
Anh âm thầm nguyện cầu
Với những lời kinh nửa nhớ nửa quên
Cầu cho em quay trở lại
Anh sẽ nức nở như đứa trẻ vừa lạc mẹ
Anh sẽ quỳ dưới chân em
Và anh hôn lên những ngón chân đã lỡ bỏ anh ra đi
Anh nói với chúng và với em một điều duy nhất :
"Hãy để anh yêu em!"


đăng sơn.fr
    
HÃY MÃI LÀ EM



Tôi thấy có điều vô lý
Khi bắt đầu cho bài thơ với cái tựa ” Hãy Mãi Là Em “
Thế nào là Hãy mãi là Em ?

Còn tôi , có chắc gì tôi không thay đổi ?
Tháng năm trôi vùn vụt
Mang sợi tóc biết đổi màu
Ngày vui chưa kịp tới
Ngày buồn đã thành mưa !

Hãy mãi là em
Để làm gì,Em ?
Chẳng lẽ để ngồi nghe tôi kể chuyện buồn

Tôi có điều gì để kể về nhau ?
Từ cánh cửa văn phòng đầy bóng tối
Ở nơi này,mùa đông đến vội
Còn tôi thì lê thê ,chậm chạp
( Làm như tôi sợ mình đứt gân máu khi vội vã )

Ở bên kia vỉa hè xám ngắt ,
Tôi thấy người ta đi như chạy
Dòng xe rượt đuổi nhau
Giọt đèn đường đổi màu

Tôi rời chỗ mình làm việc
Chẳng cần nhìn đồng hồ
Cũng biết mình đang mệt mỏi sau những chấn động
Tôi biết mình cần một nơi yên tĩnh,rất yên tĩnh
Như ở cái góc quán đầu đường kia chẳng hạn
Tôi có hẹn với cái bàn nhìn ra cửa kính
Im lìm, tôi ngồi đếm những giọt nước đọng từ hơi sương ẩm thấp
Và tôi bắt mình nghĩ đến em

Nghĩ cũng có nghĩa là nhớ
Tôi nhớ gì ở nơi em ?
Em với mùi tóc,mùi môi riêng biệt
Em với nụ cười nhỏ dấu sau cốc nước
Và đôi mắt em đã nhìn tôi không chớp mắt
Tôi thử đoán điều em nghĩ
Như bao lần tôi thử đoán với những con bệnh

Để thấy họ không bình thường
Và tôi bắt mình nghĩ đến em
Tôi nợ em điều chưa thật lòng dám nói

Đâu phải chỉ quấn lấy nhau trong vài phút giây hào hễn
Là ở lại bên nhau muôn đời trọn kiếp ?

Đâu có lý do gì để tồn tại mãi
Từ những lần hò hẹn
Từ những chốn hẹn cũ
Từ những câu thư tình viết vội
Qua những cái email kiểu tân thời chớp nhoáng
Là mình giữ được nhau !



Tôi uống cạn ly cà phê thứ 5 của một ngày làm việc
Đứng dậy đẩy chiếc ghế về chỗ của nó
Quán ế ẩm đang nhả bài tình khúc cũ
Chao ơi ! Tôi nhớ em,tôi thèm có em bên cạnh
Chao ôi ! Tôi nhớ mùi thân thể em

Tôi đành ngồi nán lại
Loay hoay mở cái macbook nhỏ xíu
Ghi vội vài điểm cần phải nhớ :

‘’ …Hãy là tôi để mãi mãi em là em … ‘’



đăng sơn.fr

HÃY ĐỂ ANH CÓ MỘT CHỖ NHỚ NHUNG EM.





Đang nghe nhạc
Và tưởng mình là một nhân vật trong bản nhạc :
'' Mùa Đông sắp đến trong thành phố.....Buổi chiều ngủ vùi...''*



**


Anh đã viết,viết dài,viết dài lắm

Dài như bóng tối vội vàng đang chập chờn ngoài cửa sổ
Như hàng cây lẻ loi bên bờ sông lạnh ngắt
Không một bóng người qua lại

Ai cũng muốn ủ mình trong hơi ấm
Giống như anh không nhúc nhích cục cựa
Màn hình vi tính nhảy múa trên bàn giấy
Hình ảnh của những lúc đi dạo,ngắm cảnh,ngắm người và bấm ngón tay chụp
Hình ảnh của một nơi trú ẩn

Đã bao ngày tháng trôi qua
Những tấm ảnh của Nơi Ẩn Trú
Là kỷ niệm vừa sung sướng,vừa như nuối tiếc
Kỷ niệm ( cách nói ngầm ) là những điều ta đã mất


Mất từ một thời áo trắng
Một góc giảng đường
Một thời tóc dài,tóc ngắn
Mùi thơm tập vở
Những bức thư tình vụng về,vội vã
Để tưởng mình đã là một nhà thơ,nhà văn rất lãng mạn...



Bây giờ thì...

Ngồi nán lại ở bàn giấy
Nghe thời gian của mùa đông chậm chạp đi ngang
Cố hình dung lại tiếng em thở
Em mềm thân thể,em nhũn ướt trong tay anh
Phải nói là trong vòng tay thì mới đúng

Đúng theo nghĩa của sự muộn màng
Vì ta chẳng còn thời nào 20 tuổi
Cái tuổi nhìn đời bằng nửa cặp mắt
Tuổi đầy nhựa,đầy cơn háo thắng
Khi muốn là muốn nhanh,muốn vội,muốn cho kịp


Bây giờ thì...
Những háo thắng,kiêu căng,tự kiêu,tự đại đã biến mất
Để mình chậm chạp hẳn lên
Để mình vẫn còn biết yêu,biết rung động và biết cả đợi chờ

Yêu chầm chậm như buổi chiều đông ở chỗ này
Chỗ anh đang làm việc,làm muốn đứt hơi ,muốn ngừng thở

Mùa đông ở đây dài lắm.Em !
Những lần trời đổ tuyết
Anh đợi điều gì nơi em ?
Anh mong gì ở một tình yêu ?
Anh bắt đầu biết đếm,biết tính toán,biết kiên nhẫn
Anh biết làm anh yêu em
Là thêm những lần anh buồn bã
Với ly cà phê nguội ngắt

Anh bần thần rời cái máy điện toán
Đứng bần thần ở khung cửa sổ
Anh thấy lại anh ở ngày cũ
Ngày cũ của chỗ hẹn cũ
( Nơi em gặp anh và để anh ngấu nghiến em
Bằng những nụ hôn dài nhất thế kỷ
Em run người như người bị trúng cảm....)


Mà thôi.Em ! Anh phải ngừng những dòng nhung nhớ em ở chỗ này
Buổi tối và bóng tối đã dầy ,đặc
Nhắc anh buổi dạy học mỗi tối thứ năm
Anh có lũ học trò nghịch phá,vui nhộn
Chúng có thể làm anh quên được em một chốc lát
( Chốc lát thôi )


Và anh biết
Trên quãng đường về nhà đầy sương trắng giữa đêm
Anh sẽ mồi điếu thuốc độc và nhả khói
Anh vặn nhạc nghe lại bài hát cũ

Mùa đông sắp đến trong thành phố
Mùa đông ở giữa chúng mình
Và anh thì thầm hát theo nho nhỏ ,

Mùa đông ,kệ mùa đông.Hãy để anh nhớ em
Hãy để anh có chỗ mà nhớ nhung em.



đăng sơn.fr

* Mùa Đông Sắp Đến trong Thành Phố của Đức Huy.( Anh Tú hát )

Có thể nào ta đổi được cái tựa cho một chủ đề ?
Chủ đề này tên là Mưa.Trời đất đang mưa.Mưa ngập hồ,ngập sông.Mưa như trả lời cho những cơn hạn hán ở ngày cũ.


Hãy để tôi kể cho em nghe một câu chuyện cũ :- Dễ mà thôi.



" Ở thành phố ấy hay có những cơn mưa vào buổi chiều.Đứng im lìm ở một góc phố,nhìn gió tấp mù trên những đỉnh cây qua bên kia hàng hiên quán nước.Mưa xiêu xiêu,mưa trở gió,trở trời làm lòng người có thêm cơn lạnh và ẩm.Nói như thế là đang uỷ mị như một kẻ thất tình.Khi thất tình thì người ta có thể làm thơ.Thơ gì cũng xong,miễn là có chất thơ.

Trong thơ có nhạc - Giả tỷ như những notes nhạc của bài hát phổ thơ như Em Hiền như Ma soeur.Ông nhà thơ ấy quá khéo tưởng tượng khi viết.Làm sao biết bà soeur lúc nào cũng hiền lành như tên gọi ? Có những bà soeur rất dữ trong cái nhìn quá nghiêm khắc.Thằng bé học trường nội trú đã nếm những cái dữ dội trong một khung hình khổ viện.

Chúa trên thập giá,chúa buồn so -Bà soeur không ở trên thập giá nên bà soeur dữ dội khi cầm thước khẽ vào bàn tay nhỏ bé èo uột của thằng nhỏ học trò.Nó oà khóc và lầm bầm nói " Dữ như bà thì Chúa sẽ phạt bà ".

Thằng nhỏ nguyền lời nguyền không đúng lúc.Vì thế - Khi lớn lên,nó bị xa người nó yêu quý.

Và từ đó,thằng bé có một chủ đề ở net tên là : Những Buổi Chiều Còn Mưa .

Và đây là những bài chép phạt của nó khi mưa về.







Như
TIẾNG MƯA
RƠI MỘT BUỔI CHIỀU



________________________________________



Anh đi tìm em

giữa tiếng mưa êm
Trời mưa ướt và hồn anh cũng ướt
khi nghĩ về đốm sáng nhỏ nhoi trong mắt người yêu
Người yêu tẫm ướt mình trong note nhạc
Ghép lời tỏ tình trong tiếng hát
Nhung nhớ rõ nét hơn tiếng mưa rơi
Âu yếm hạnh phúc hơn tiếng cười
( thứ hạnh phúc không thể nào sờ mó )

Người ta có thể hình dung
đến một con đường
có hai người tình dưới cây dù nhỏ
cười,nói khúc khích
chia nhau một hơi ấm
ánh mắt nhìn nhau tìm một điểm chung….

Hạnh phúc mang tên gọi tầm thường
Bình dị,không cầu kỳ giả dối
Hạnh phúc ngọt như giọt mưa
Có khi mặn hơn giọt nước mắt

Anh nếm chất ‘’ hạnh phúc ‘’ mang tên em
Anh yêu thích những gì em đã yêu
Anh biết giữ những nỗi niềm
Gói ghém thành một thứ rất tư riêng
Và dành dụm cho mình khi thiếu em
Sắp xếp lại thành tấu khúc mưa chiều
Nghĩ đến lời thì thầm khi em nói
Giọng em lẫn tiếng mưa,tiếng nhạc và giọng anh
Pha trộn nhau thành lắm điều rất cũ
Mà trong anh vẫn nguyên vẹn
Như
tiếng mưa rơi một buổi chiều…..


RƠI chiều đang mưa .


Ừ thì rơi
Rơi mưa giữa chiều và thiếu tiếng cười
Còn ai để vui
Còn ai để nói
Ừ - thì thế ,chiều rơi




đăng sơn.fr















BÀI THƠ cho EVE ( Hãy Để AnhyêuEm )






____________________________________


@nguyênhạ & đăng sơn.fr






Khi mưa vừa ngừng rơi
Ở cuối buổi chiều nơi em đứng
Là khi anh ôm trọn vào lòng nỗi nhớ kèm theo nửa nụ cười
Của một Eve thời mới nhất
Eva của những nụ hôn
Eva hay Eve của riêng một ngôn từ pha trộn từ nụ mắt ngoan
Ngoan và mềm hơn trái cấm

Adam đã không còn là mình nữa
Trái cấm đã có vị hương ngọc lan và mùi thịt da nồng nàn

Lời nguyền của phù thủy đã biến mất
Con rắn độc giả hình của điều cấm kỵ cũng biến mất
Khi anh nắm tay em
Trong tiếng run run,thì thầm
---
Mưa không còn là mưa
Mưa đã trở thành một điều dư thừa
Từ khi Eve dẫm chân vào vườn địa đàng
Nàng xõa bờ tóc ướt để hoá đổi tên nàng
Khúc xương sườn đàn ông trở thành cây bút
Để anh viết lá thư tình kiểu mới nhất


Chàng lấy màu mắt của người yêu để làm mực
Mực màu hồng của môi và màu tím ở cái đuôi mắt
---
Lá thư tình đã là lời hẹn ước
Để Eve vĩnh viễn là một người đàn bà đầu tiên
Khi đọc bức thư tình mới nhất thời hiện đại
Và Eve chợt dưng muốn khóc khi ôm chàng gọn lõn
Nụ hôn cũng muốn làm mưa phải khóc

Tình yêu là một thứ phép lạ mà thượng đế đã lỡ tay làm rơi xuống
Tình yêu lăn tròn,ẩn mình trong dòng chữ của chàng
Để trở thành món quà đẹp nhất trong ngày của đàn bà
Ngày đàn bà có tiếng mưa rơi chậm rãi
Ngày đàn bà của một mối tình không có gì để gọi là đặc biệt.

--- Chỉ cần một nụ hôn êm
Chỉ cần một lời nói ngọt dịu
Lưng lửng giữa buổi chiều
Chiều buông tiếng mưa mang tên em
Em của cái tên Eve tưởng chừng như rất mới
--

Chiều rơi theo tiếng thở của Eve
Và nàng nhắm chặt mắt để chìm lĩm trong câu nói : " anh yêu em - anh yêu em "....


_____________________________





Cánh hoa anh tặng và những bài thơ kỷ niệm anh viết cho em,

Hoa Ngọc Lan



-Nè, nhỏ, quay lại đi ...
-Anh muốn nói gì ạ?
-Nhắm mắt lại, đưa tay ra anh cho cái này
-Sao anh bí mật vậy?
-Nhanh lên, không thì anh cho người khác nhé
-Thì từ từ, để em nhắm mắt, chưa gì đã dọa rồi
....
- Rồi đó mở mắt ra đi
-Uh, hoa ngọc lan.... (hít hà...)
-Nhỏ thích hông?
-Cám ơn anh, em thích hoa này lắm. Ở đâu anh có?
-Anh hái trộm nhà người ta sáng nay khi đi ngang, để tặng nhỏ...

Nhỏ cười toe, tít cả mắt. Hai cánh mũi nhỏ cứ phập phồng hít hà...
-Thơm ghê ha anh
-Để anh cài lên tóc cho nhỏ nha.
-Dạ, để tóc em có mùi hoa ngọc lan, cho thiên hạ điếc mũi ha..
-Anh thích mùi thơm từ tóc em nhỏ ơi...

....


m&n


 


HƯƠNGNGỌCLAN ( bàithứ 10 )_____________________________
 
Phố cũ, chiều em về
Hàng mưa hát bài ngọc lan như thế
Ngày xưa _- mùa hạ
Có một chỗ hẹn thề
Có bóng cây dừa ngắn ngủi
Như chiếc đầu mũi em nhỏ xíu xiu
Em đứng chờ nhau
Anh đến chỗ hẹn nhau

Ta nồng nàn như thế
Ta ngửi mùi hương ngọc lan ở bàn tay nhau
Và em bật khóc
Anh nhìn em ngẩn ngơ
Tưởng mình đang làm thơ
Bài thơ tình vụng dại
( như ngón tay em để trên bờ môi anh
và ta vẽ chuyện hay kể chuyện chúng mình )


Anh im lặng
Khi không biết nói gì
Mùi ngọc lan thơm trên môi em hồng
Mắt em biến thành một dòng sông
Em chở anh trên chiếc đò tình
Bồng bềnh em,mềm dịu anh

Và em nho nhỏ hát thì thầm
Bài hát Hương Ngọc Lan
Bài hát mà ngày nào làm anh xúc động,ngẩn ngơ
từ một câu thơ
từ một ngõ vắng nơi gần ngôi nhà thờ

Em hay thầm thì lời nguyện nhỏ
Cho dù anh hay lười di lễ
Chẳng có chúa phật nào chứng dám lòng dạ anh
Khi anh nói '' anh yêu em - Nhỏ ! Nhỏ ơi ! "


Em tròn xoe con mắt ngọc
Em thẩn thờ quay đi ,dấu tiếng thở dài
Em nghi ngại cũng phải
Cái thằng lang bang như anh mà biết yêu ai
Cái gã có dáng dấp thằng du đãng
Cái thằng hay ra vẻ mình rất đàn ông

Cái ... Cái ..

Anh giật giật sợi tóc em
Để em quay lại ngó sưng sửng cái thằng cà chớn
Hắn yêu như chưa bao giờ từng yêu
Hắn yêu em
Chỉ có em
Chỉ có em làm hắn nổi điên
Từ chữ em... em...



Em thả bàn tay búp măng của em cho anh nắm kịp
Dắt em qua bên kia đường
Vội vã hôn em cho kịp cái đèn đỏ có hình người đi bộ

Mùi hương của tóc
Mùi ngọc lan quyến rũ của một giấc mơ dài
Giấc mơ của tóc dài
Quyện mùi thơm của sông và núi biếc
 
Anh trở thành kẻ cà lăm - ngượng ngịu
Thay vì nói chữ Ôi - anh bật cười gọi em là Ui - Ui

Em tròn con mắt,ngạc nhiên quá đổi

Em cứ tròn con mắt nai cả đời như thế
Để biết rằng : có một người dang say và đang yêu em

Yêu quá xá,quà xa
Yêu như từng bao giờ biết yêu

Hãy để anh nhung nhớ em ngay khi em ở đây - trước mặt anh
Hãy để anh yêu cả cái bóng của em khi em về nhà em

Hãy..Hãy như thế - em - em.......
  
- đăng sơn.fr     Tặng anh bài nhạc anh yêu thích nè,  
 Hương Ngọc Lan - Mỹ LinhNhạc: Anh QuânLời: Dương Thu 


 



-- HƯƠNG NGỌC LAN ( bài 11 + 12 )
_______________________________________

đăng sơn.fr


Khuya lắm rồi -
Căn phòng khuya,đèn thao thức
Buổi tối vừa mưa xong để nhẹ không khí như sương
Anh chưa đi ngủ
Một ngày dài đã đi qua như chớp mắt
Ngày qua ngày,tháng qua tháng - và em đi qua đời anh
Để thành chuyện chúng mình

Từ một ngày
Ta bỡ ngỡ nhìn nhau
Một chỗ ngồi ở quán khi mình rời con dốc
Một mùi hương ngọc lan thoảng trên tóc
Để có người ngồi quán mà say
Say một buổi mây bay
Say một nửa tiếng ai cười.


Khuya lắm rồi
Sẽ đi ngủ
Mà vẫn nhớ nụ cười
Ở nét môi hồng có khi hay hờn dỗi
Nhớ bàn tay của hơi ấm quen
Có đường chỉ tay chạy ngang chạy dọc
Mà ở đó,chỗ nào cũng dắt em về phía anh
Một chỗ riêng tên chúng mình
Chúng mình lụi hụi yêu nhau
Nhớ dăm ba bữa
Hờn trách nhau cũng chỉ dăm ba bữa
Rồi chuyện đâu lại vào đấy

Chỉ vì một mùi hương của tóc
Ngay cả ở một chặng khuya lơn mơn về sáng

Thao thức khi ngồi nghe bài hát cuối
Hương Ngọc Lan thứ 11 và 12....

Và tự mình biết một mình thôi -

Khuya thì đã khuya
( Và bây giờ thì đi ngủ )





TỰKHÚC ( không phải là một bài thơ ) 
________________________________________________



Ởmộtchỗ
Có Mùi Hương Ngọc Lan





Buổi chiều đi trên phố
Ngang dòng sông nhỏ
Nhỏ nhít như bàn tay em
Mắt chạm phải mắt và nửa nụ hôn mềm
Mềm nhũn như tiếng mưa chiều

Trời mùa hạ ở đây hay trở chứng
Khi không đang nắng rồi sập sùi
Như khi người ta đổ bệnh
Cũng như em lúc buồn ,lúc vui
Em trở trời,ấm đầu,đổ chứng
Em nhõng nhẽo còn hơn con mèo nhỏ
Ở một ngày nào anh nuôi lúc nhỏ dại
( Và dường như trời hành để anh gặp em
Mỗi buổi sáng vưà vặn nỗi nhớ
Mỗi buổi chiều biết thiếu thốn em
Để làm những bài thơ thấy tưởng như không cần thiết
Loại khổ thơ tự do dễ làm người đọc mắc nghẹn và cả anh,anh cũng mắc nghẹn )



Lỡ rồi,em
Lỡ luýnh quýnh
Lỡ nhung nhớ
Ở một chỗ có mùi hương thoang thoảng
Người ta nói đó là mùi hoa ngọc lan

Hoa lan vương tóc em dài
Để anh ngơ ngẩn nối dài cơn mơ 






đăng sơn.fr




 





Aucun commentaire: