mercredi 8 août 2012

Lời Tỏ Tình .

dangson.fr


 
                                     Lời Tỏ Tình .

___________________




Anh nói vơí em lời tỏ tình
Chuyện của em,của anh
Bằng nỗi lặng thinh
Trên đầu ngón tay út
Khi em vuốt lọn tóc bằng ngón út
Chỗ mà anh đã thiếu em
Từ một góc chiều
Khi nắm ngón tay em
Băng ngang ngọn đèn đỏ
Khi quay lại - thì thầm
Để bắt chước một đoạn văn ở ngày cũ
..." Chưa đi xa mà đã nhớ ... "


Anh biết anh sẽ nhớ em
Khi ngồi một mình giữa màn đêm
Anh biết anh sẽ thiếu em
Thiếu ánh mắt dịu êm
Thiếu nụ cười rất nhũn,mềm
Từ lời tỏ tình,âu yếm

--
Anh tỏ tình bằng nỗi thầm thầm,lặng tĩnh
Như bao ngày chờ đêm,chờ sáng
Chờ ánh trăng mùa hạ rơi xuống mặt hồ

Thử cố gắng từ một câu thơ
Vụng dại nhưng tha thiết
Như một ngày nào còn áo trắng
Như dòng chữ nghuệch ngoạc trên tập lưu bút
Như tiếng chuông reo buổi tan lớp học

--

Từ bài thơ ngờ nghệch có lời tỏ tình
Anh viết câu : " anh thiếu em,anh cần em "
Ở một hàng chữ cuối cùng của trang thơ tỏ tình
Là chuyện bắt đầu của đôi mình
Chuyện tình là chuyện tình
Người ta có thể thêm thắt theo ý muốn

( Chuyện tình của anh đã viết trên lòng bàn tay nhỏ nhắn của em
Từ một ngón tay út và có 5 % chỉ số của duyên số,định mệnh
5 % ít ỏi mà trong đó mọi sự là tự nhiên,tự tạo

Thêm 10 % của vài điều so sánh
Thêm 10 % của những lúc giận hờn
Trừ đi 25 % nỗi đói khát của từng nụ hôn
Và ,này em yêu dấu !
Phần còn lại ,anh để riêng em tính toán
Từ một trong những ngàn thâu đêm mất ngủ của em
Như một câu trả lời vừa phải và thành thật nơi em
Cho lời tỏ tình cuối cùng nơi anh

Em yêu dấu !
Hãy tặng anh ngón tay út của em
Hãy tặng anh tất cả những thao thức nơi em
Để anh biết lời tỏ tình của anh là thật sự
Nhé em - Nhé em -

...

đăng sơn.fr







Tổ Nhớ



Bay từ biển về - anh làm tổ nhớ
Chim chíp cánh chiều để gọi em
Em là sóng rì rào trong hơi thở
Là từng nhánh cây rũ ở mưa chiều



--
Rời góc phố,anh về trong hiu quạnh
Có một người đang nhung nhớ một góc nắng
Cái tổ nhớ cứ thế lớn dần lên
Em không biết - chỉ một mình anh biết
Khoảng nhớ ấy đã đủ chỗ ký tên em...
N.DuyToàn & @Eve





NẾU

.Nếu em là sóng
Anh sẽ là bãi cát
Để em có anh
Nếu em là mái tóc
Anh làm cơn nhức đầu
Ở mỗi chiều mưa bên em
Anh lặng thinh ,khi cần thiết
Anh gọi em bằng bài hát Ngọc Lan
Của đêm lẻ loi thứ một ngàn
Để em cũng biết giữ lặng thầm
Như một buổi đêm
Khi ta đi cạnh nhau ngắm màu trăng đêm

Em gục đầu mũi ở cổ áo anh
Em nỉ non như ánh trăng mùa hạ
Thầm thầm mãi như thế
( Vì em biết,anh yếu đuối hay mềm lòng
Từ một bên trán mỗi khi em nhức đầu
Vì một lời tỏ tình buổi đầu tiên
Khi đi cạnh nhau,nhìn nhau cười trên biển vắng ...)
--


Nếu em là nắng hạ
Anh tự nguyện làm khu vườn
Nhỏ xiú,xiú xiu thôi nhưng ngập tràn yêu thương
Để em dẫm bước chân trần trên bãi cỏ nhung
Em nhắm mắt thử cảm giác ẩm ướt
Của bãi cỏ sau khi được tươí mát
Anh là cỏ nhung ,đón bàn chân em
Từ một thoáng gió êm
Êm và tình nơi cửa mắt
Cửa mắt của trái tim em

Nếu em hẵn là em
Anh cũng cầu trời,cầu phật để biến thành em
Anh sẵn sàng từ bỏ kiếp đàn ông khô đắng ở những ngày chưa có em
Để anh là Em





....

đăng sơn.fr






Hình ảnh đã đăng
dangson.fr







HÃY ĐỂ ANH YÊU EM
thêm một lần nữa











Có nhiều lúc
Anh muốn lặng thinh
Như không còn gì để nói
Những khi thấy mình một mình
Thấy mình cuộn tròn, nhỏ nhoi như chiếc lá.
( Ví như vậy chắc chưa đủ làm em hiểu
Anh sẽ nói như thế nào đây ?

Khi sự lặng thinh rất cần cho riêng mình
Chữ " Mình " có cả cái tên em trong đó ! )

Có lắm lúc
Anh thèm có em
Giữa bóng đêm
Giữa bóng tối lẻ loi như cơn tuyết vừa đổ xuống
Tuyết trắng, đẹp trinh nguyên
Như ánh mắt em
Như nụ hồng nơi môi em

Nơi anh sống, thở và suy nghĩ
Nơi anh tạm gọi là nơi trú ẩn
Có đầy đủ những thứ anh đã có
Chỉ có điều : anh thiếu em
Như bao lần anh biết mình cần em
Hãy để anh yêu em
Yêu như từng biết yêu
Yêu như tưởng mình đã chết
( Người ta nói yêu là đã chết )
Sự mâu thuẫn và vô lý của tình yêu,
Anh nghĩ chỉ mình chúng ta hiểu

Em ! Những điều anh viết và lý luận
Đều là những điều thừa thãi
Thừa như những chặng đưòng anh đi qua
Thừa như quán vắng và bàn ghế biết cô đơn
Tiếng nhạc thừa
Giọt cà phê thừa
Anh cũng tầm thường, ế ẩm
Với nỗi cô quạnh hằng có khi nhớ đến em giữa trận mưa

Hãy để anh yêu em
Hãy để anh thèm em
Thèm đôi vai trần trụi
Có mùi thơm của tóc
Tóc ở trần trên ngực
Tóc quấn lấy anh trên giường chiếu
Mà những tiếng ư ư... trong cổ họng em
Đã cho anh biết mình phải và nên làm gì
Thân xác em mềm mại
Môi hôn nhau cuốn hút
Để ta không còn là mình nữa

Những lúc như thế
Anh biết rõ anh sẽ nhớ nhung em
Một khi lìa nhau từ căn phòng nhỏ xíu
Từ khi tiếng nhạc run rẫy trên môi, trên ngực em vừa ngừng bặt

Em quay gót để về chỗ em đã đến
Anh thẩn thờ tưởng mình nằm mơ
Như trong truyện liêu trai chí dị

Ngày qua ngày
Mây qua mây
Mưa, mưa rồi nắng

Anh quay quắt nhớ em
Anh đã lầm với chính mình
Khi đã tưởng cứ yêu, cứ muốn là sẽ có

Anh âm thầm cầu nguyện
( dù lúc yêu em, anh quên cả trời đất )
Anh âm thầm nguyện cầu
Với những con kinh nửa nhớ nửa quên
Cầu cho em quay trở lại

Anh sẽ nức nở như đứa trẻ vừa lạc mẹ
Anh sẽ quỳ dưới chân em
Và anh hôn lên những ngón chân đã lỡ bỏ anh ra đi
Anh nói với chúng và với em một điều duy nhất :
" Hãy để anh yêu em "
 Hãy để anh nhớ nhung em
nhớ như giọt cà phê chảy xuống tách sứ trắng
nhung như cành hồng vừa cắt ở vườn chiều
nhớ như trẻ con nhớ đòi quà mẹ
mẹ đi chợ về - con chạy theo vòi vĩnh

anh không phải là trẻ nít
cũng chẳng phải là con em
anh và em - chúng mình người dưng ...
đã có ngày kia đi cùng đường

Em đã mặc chiếc áo dài màu trắng
Anh ngơ ngẩn như người đi lạc đường
Màu nắng sáng rực trong đôi mắt em nhung,nhung
Vai chạm tóc, tóc nở nụ cười hồng

Ôi - Anh thấy hồn mình bay, bay lượn
Như cánh bướm trắng hay lượn lờ bên nụ hồng

Ôi - Em quá đỗi dễ thương !
Ôi - Anh say quá và giả vờ làm kẻ lạc đường
Anh hỏi em con đường gần nhất
( Giả vờ đấy thôi )

Em lúc lắc mái tóc ngó ngang, ngó dọc
Ánh mắt nghịch ngợm
Bờ môi chúm chím và ríu tít tiếng chim
Anh suýt đánh rơi quả tim
Anh chao đảo trong biển sóng nhè nhẹ

Và từ đó...
Anh học cách thức để nhung nhớ em
Và từ đó...



đăng sơn.fr




ĐÔI DÒNG...___________________________________



Ngôn ngữ của người đời
và của cả chữ nghĩa tiếng việt của mình
Có bao nhiêu điều rắc rối

Khi tôi viết chữ không bỏ dấu : Dôi Dong
Có khi em lấy làm khó hiểu
Có khi em xem đó là một loại mật ngữ

Nên tôi viết và bỏ dấu cho rõ :

" Đôi Dòng "

Đôi dòng gửi đến em
Đôi dòng từ một bài thơ buổi sớm
Khi tôi nghĩ về em
Khi tôi nhớ nhung em
( Dù chẳng biết : Nhớ để làm gì ? )
Tôi biết rất rõ :
Mình Viết Để Làm Gì ( ? )

Em cứ khẽ khép mắt
Em cứ hé môi chờ đợi
Như khi chờ đợi tôi đến
Với đôi dòng trên lá thư hồng nhạt
Tôi gửi gấm tình yêu của tôi qua câu chữ :

" Đôi dòng để biết mình yêu em "



đăng sơn.fr         






Aucun commentaire: